Editor: Thienyetkomanhme
"Cháu trai ông Ngô làm gì?"
"Không biết, bất quá thoạt nhìn rất có tiền......"
"Tôi nói mấy người đủ rồi đấy, còn không thấy bắt đầu diễn rồi?" Bà Vương thấy bọn họ nói không ngừng, sợ Nguyễn Miên Man nghe được sẽ ngượng ngùng, quay đầu nói.
Bà Vương ở ngõ nhỏ là nhân vật không dễ chọc, bà mở miệng, mấy người đang tám chuyện chậm rãi đều an tĩnh lại, bắt đầu chuyên tâm xem diễn.
Tiếng chiêng trống trên sân khấu, cùng dưới tiếng trẻ con vui đùa ầm ĩ phía dưới có chút ồn, Nguyễn Miên Man thật ra không nghe được những người đó nghị luận, lại ngồi môt lúc thấy người xung quanh đều lấy ra đồ ăn, vì thế cũng lấy ra bánh trung thu cùng hộp trái cây mang theo.
"Em đi đưa một ít cho ông."
Nguyễn Miên Man nói xong, Tư Cảnh Lâm nhận lấy đồ vật nói: "Anh đi."
Anh chân dài, không một hồi liền đưa xong bánh trung thu trở về, một lần nữa ngồi xuống.
"Anh thích bánh trung thu nhân thập cẩm." Chờ anh ngồi xong, Nguyễn Miên Man cầm lấy một cái bánh trung thu đưa qua.
Tư Cảnh Lâm trực tiếp nhận tới cắn một ngụm: "Ăn ngon."
Bánh trung thu thập cẩm so với bánh trung thu khác, thiên về khẩu vị nặng hơn một chút, nhưng khi nhai lên, lại có loại cảm giác càng ăn càng thơm .
Nguyễn Miên Man vốn chính là vì anh mới cố ý làm rất nhiều bánh trung thu thập cẩm, thấy anh thích, mang theo tươi cười cũng cầm lấy một cái bánh trung thu ăn.
Thưởng nguyệt nghe diễn ăn bánh trung thu, tuy rằng không khí hơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tiem-com-chien-hanh-phuc/1470453/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.