Editor: Thienyetkomanhme
"Ông Ngô tới, anh mau ra ngoài đón đi, nơi này không cần anh hỗ trợ." Nghĩ lại hình ảnh vừa rồi, cả người cô đều muốn bốc cháy, cô cúi đầu che giấu khuôn mặt đổ bừng, chỉ mong anh mau rời khỏi phòng bếp.
"Nhưng anh chưa nói xong." Trong giọng nói của Tư Cảnh Lâm lộ ra vài phần ủy khuất.
Nghe anh nói, nghĩ đến vừa rồi anh...... lúc này cổ Nguyễn Miên Man cũng hồng hết lên, thấy anh cọ tới cọ lui không chịu rời đi, mang theo vài phần xấu hổ buồn bực trực tiếp duỗi tay đem người đẩy ra ngoài.
Khi ông Ngô đi vào trong tiệm, liền nhìn thấy cháu trai nhà mình bị Đông Đông đẩy từ trong phòng bếp ra.Trong mắt ông, Đông Đông là cô bé có tính tình hiền lành, chớ nói động thủ, chưa nghe cô nặng lời với ai bao giờ, cảm thấy khẳng định là thằng cháu mình làm chuyện tốt gì chọc con bé bực.
"Cảnh Lâm, có phải cháu vào bếp quấy rối đúng không?"
Nghe được thanh âm của ông, động tác đẩy người của Nguyễn Miên Man bỗng dừng lại, hậu tri hậu giác cảm nhận sống lưng căng chặt dưới lòng bàn tay, giống như bị bỏng, vội thu hồi tay xoay người quay lại trước bệ bếp.
Nương theo lực đạo của cô Tư Cảnh Lâm bị đẩy đến cửa phòng bếp nghe được tiếng bước chân chạy đi của người sau lưng, ánh mắt u oán mà nhìn về phía ông nội trước mặt.
Ông Ngô bị anh nhìn lại có chút chột dạ: "Cháu sao lại nhìn ông như vậy?"
Tư Cảnh Lâm không trả lời, quay đầu nhìn thân ảnh đã ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tiem-com-chien-hanh-phuc/1470493/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.