Một đồng xu trong tay rơi xuống đất vang lên tiếng "keng", Lâm Đông nhanh chóng ngồi xổm xuống nhặt lên, vừa mới đứng lên, Lâm Lệ Hoa đi đến trước mặt, nói: "Con muốn ra ngoài chơi phải không? Đừng chạy xa."
Lâm Đông ngẩng khuôn mặt nhỏ lên, ánh mắt sợ hãi nhìn Lâm Lệ Hoa.
Lâm Lệ Hoa không nhận ra Lâm Đông khác thường, nói: "Đừng chạy xa quá, chơi đùa xung quanh đây thôi biết không?"
Lâm Đông nhìn Lâm Lệ Hoa, vươn tay nhỏ ra, xòe bàn tay cho Lâm Lệ Hoa xem.
Hai đồng tiền xu lẳng lặng nằm trong bàn tay nhỏ bé của Lâm Đông, Lâm Lệ Hoa nghi ngờ hỏi: "Tiền ở đâu ra vậy?"
"Đây là tiền muối." Rốt cuộc thì ông lão đứng bên cạnh nãy giờ cũng có cơ hội lên tiếng, nói: "Bà chủ Lâm à, cô bận rộn không để ý đến tôi, là đứa nhỏ này đưa muối cho tôi, hai đồng này là tôi đưa, đứa nhỏ này thật thông minh, cháu của tôi lớn hơn nó mà còn chưa phân biệt được muối với đường."
Lâm Lệ Hoa sửng sốt một chút, nhìn về phía Lâm Đông, thật không ngờ đứa nhỏ gầy gò im lặng không lên tiếng, lại lanh lợi như thế, làm cho cô phải nhìn với cặp mắt khác xưa.
Lâm Đông cho là mình làm chuyện sai, không dám nhìn Lâm Lệ Hoa, cúi đầu tay nhỏ vân vê vạt áo.
Lúc này ông lão lại hỏi: "Bà chủ Lâm, đây là họ hàng của cô à?"
Lâm Lệ Hoa không ngẩn ra nữa, cười trả lời ông lão: "Đúng rồi ấy, là cháu tôi."
"Trước đây chưa từng thấy đó."
"Vẫn luôn được cha tôi nuôi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tiem-tap-hoa-cua-nhoc-con/1559046/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.