Đàm Y hát nửa năm ở lầu Ngâm Xuân, danh tiếng ngón giọng không ai bằng. Mai vàng nở đón xuân, giữa đêm trăng tuyết bay, lầu Ngâm Xuân cử hành một trận thi đấu giữa các vai đào để bình bầu ra vai đào hàng đầu thành Đồng. Tất cả mọi người đều cảm thấy cuộc tranh tài này không có gì hồi hộp.
Ngờ đâu màn che được kéo ra, Đàm Y mặc quần áo đỏ tươi, trang điểm tinh xảo mà đẹp đẽ, đôi mắt đào hoa hút hồn lộ ra vẻ quyến rũ, tay áo tung bay theo điệu như một đóa hoa đỏ đậm chợt nở rộ, đẹp đến nao lòng người.
Nàng thình lình hát vai hoa đán[1].
[1] diễn viên đóng vai con gái có tính cách hoạt bát hoặc phóng đãng đanh đá.
Hát về cô gái có thân thế cơ khổ lưu lạc chốn phong trần, tính cách ngoan cường không khuất phục vận mệnh. Tính cách thẳng thắn đã nắm được trái tim của vô số người, nàng dám nâng cốc trò chuyện vui vẻ với hiệp sĩ giang hồ, còn có thể cười nói bàn luận triều chính với quan viên triều đình. Sau nước địch xâm phạm, nàng triệu tập các cô gái nơi phong nguyệt quyên tiền may quần áo. Các tướng sĩ biên cương mặc chỗ áo bông mà các cô gái phong trần này tự tay may vá đã đánh bại nước địch, khải hoàn trở về. Nhưng nàng lại đâm đầu xuống hồ tự sát vì không chịu để ác bá nhà quyền quý cưỡng ép. Thế là một đời má hồng ngọc nát hương tan.
Vở diễn này táo bạo trào dâng. Đàm Y giống như thể cô gái thực sự đi ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tiem-tra-vong-xuyen/2374971/quyen-16-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.