Sự ngạc nhiên Finnula dành cho Hugo không giống như chàng đã nghĩ... Ít ra là không giống hệt như vậy.
Khi họ về tới nhà, bà Laver gặp họ ở trong sân và kín đáo thông báo cho bá tước phu nhân biết mọi thứ đã sắp xếp xong. Hugo không có tâm trạng nào để bí với chả mật, mặc dù chàng đã cự tuyệt mọi câu hỏi của Finnula liên quan tới tuyên bố của Peter lúc ở nhà cối xay, và chàng tuyên bố rằng nàng muốn làm gì tùy thích, nhưng chàng định sẽ đi tắm để gột rửa đất bẩn sau cú ngã ngựa vừa rồi.
Finnula chẳng phản ứng gì, vậy nên Hugo sải bước vào nhà một mình, và sau khi ra lệnh đưa nước nóng vào phòng của chàng, chàng rảo bước lên đó. Nhưng khi lên tới căn phòng chàng đã ở khi còn nhỏ, chàng nhận ra rằng, giống như phòng của cha chàng, nó đã bị lột trụi trống không. Mọi thứ đã biến mất, từ quần áo của chàng cho tới tấm thảm da gấu trải trên sàn. Ngay cả những cái rương mà chàng cho gửi từ Cairo về trước, những cái rương mà chỉ chàng mới có chìa khóa và chứa đựng một gia tài gồm đá quý và vải vóc, cũng đã biến mất. Nếu mà chúng đang nằm ngoài kia, chờ đợi trở thành một phần trong đống lửa của Finnula thì...
Tiếng hét của Hugo làm rung chuyển cả mái nhà vốn không được xây dựng chắc chắn. Và tất cả người hầu trong nhà đổ xô tới, nhưng không có vợ chàng, người mà chàng đang hét gọi tên.
“Đâu rồi,” Hugo hét vào mặt bà Laver, người đã quá quen
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-chuoc-trai-tim/471249/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.