Gần như không thể nào dùng ngôn từ để hình dung một quyền này.
Khoảnh khắc này, hư không nứt toác, không gian mười trượng bỗng chốc hóa thành chân không, tất cả không khí đều vỡ tung.
Mọi người chỉ có thể nhìn thấy một luồng sáng màu vàng kim rực rỡ.
Luồng sáng vàng kim này bắt nguồn từ tay Diệp Thành, xuyên qua lồng ngực Đấu Chiến Hoàng, bay ra xa tận nghìn trượng rồi va chạm nặng nề vào trên trận pháp Canh phong gây ra tiếng ầm ầm vang vọng.
Mà Đấu Chiến Hoàng thì kêu gào thảm thiết, cơ thể cao mười mét của anh ta bay ra ngoài như một cái túi vải rách.
Trong không trung vang lên tiếng rắc rắc.
Trên người anh ta có không biết bao nhiêu cái xương, vùng cơ bắp, nội tạng bị vỡ tung.
Lồng ngực hở ra một cái lỗ lớn, có thể nhìn thấy bên trong có máu và xương màu vàng kim nhạt.
Nếu không phải Đấu Chiến Hoàng có đạo thể vô cùng mạnh mẽ, Diệp Thành cũng chưa dùng toàn lực thì có lẽ anh ta sẽ bị quyền này đấm nổ tung.
"Shhh!"
Lúc này cho dù là Tiết Mộng Ngưng cũng hít sâu một hơi.
Nhiều cường giả Kim Đan cũng vô cùng kinh hãi.
Đấu Chiến Hoàng đường đường là đệ tử đứng đầu của Hoàng Cực cốc, cơ thể được xưng là gần đến cảnh giới Xuất Khiếu, thế mà ngay cả một chiêu của Diệp Thành cũng không đỡ nổi? Đặc biệt là mọi người có thể nhận thấy rõ ràng, Diệp Thành hoàn toàn không dùng pháp lực mà chỉ đơn thuần dùng sức mạnh của cơ thể.
"Quá....quá mạnh.
Tên này có bản lĩnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-de-trung-sinh/1545935/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.