Tiên họa trước mắt – Nhạc Thiên Nguyệt Linh hồn tù hãm nhìn lồng giam (3) Mười ba năm trước. Gió cát thổi đến bên rìa Sâm La Thạch Điện cùng Tây Vực yêu tộc sinh sống, trong một quán trọ bình thường nọ, có đôi mẹ con từ xa đến. “Mẹ —— ôm!” Diệp Hoa Quả bé nhỏ duỗi cánh tay trắng như ngó sen, câu lấy một đoạn cổ duyên dáng. Trong căn phòng trọ, Vu Miểu n*ng m*ng đứa nhỏ bế lên, ánh mặt trời ấm áp phủ lên mái tóc đen mềm mại của nàng. Dù đã làm mẹ, diện mạo nàng vẫn vô cùng trẻ trung xinh đẹp. Cũng không phải vẻ đẹp khuynh quốc khuynh thành khiến người ta thần hồn điên đảo, mà là mày như trăng rằm, môi như phù dung, mắt gợn sóng nước, đường nét trên gương mặt tôn lên nét dịu dàng duyên dáng động lòng người. Vu Miểu mỉm cười xoa đầu Diệp Hoa Quả: “Quả Quả ngoan, hôm qua đã dặn rồi, ở đây chờ mẹ về, nhớ chưa?” Diệp Hoa Quả đáp: “Nhớ ạ! Quả Quả chờ mẹ về.” Lúc này cô nàng còn chưa nói lắp, mặc bộ váy xanh mới tinh, dưới ánh mặt trời trông như một viên phỉ thúy nhỏ. Vu Miểu đặt đứa nhỏ xuống mép giường, thơm lên chóp mũi nó: “Chờ mẹ xong việc, chúng ta có thể lập tức đi gặp cha con.” Từ khi Vu Miểu rời bỏ Sâm La Thạch Điện đi theo Diệp Phù, mơ hồ không biết đã qua bao nhiêu năm. Sâm La Thạch Điện đuổi giết không tha, phu thê bất đắc dĩ thất lạc nhau, may mà Diệp Hoa Quả được nàng bảo vệ chu đáo, lông tóc vô
Edit: chi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-hoa-truoc-mat-nhac-thien-nguyet/2862665/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.