Tiên họa trước mắt – Nhạc Thiên Nguyệt Trời nước hợp nhau khai long môn (3) “Giết.” Người cầm đầu ra lệnh một tiếng, tiên nhân Bàn Vũ mắt vàng áo trắng lập tức rút kiếm. Kiếm quang chiếu sáng những rạng mây chiều. Rõ ràng chỉ có hai mươi bốn người, nhưng trong nháy mắt, kiếm khí bao phủ thiếu nữ áo đỏ đã lên đến hàng trăm ngàn. Ngư Hồng Đường không biết đám tiên nhân Bàn Vũ này dùng kiếm pháp gì, nhưng chuyện này không quan trọng, nàng chỉ nâng đao kiếm trong tay chém ra. Hai luồng sáng đen trắng cắt qua hàng trăm ngàn đạo kiếm. Nàng tiến về phía trước trong đao quang kiếm ảnh, mỗi bước đều đạp lên mây. Sát khí như mưa rào trút xuống khiến nàng không thể đi quá nhanh, nhưng một khi đã cất bước, nàng không hề dừng lại. Nhật Vẫn đao xuyên qua trận địa thập diện mai phục, lướt qua cổ một tiên nhân Bàn Vũ, nhẹ nhàng xoay tròn. Ngay sau đó, cái đầu mang theo máu tươi bắn tung tóe văng về phía đường chân trời, trong một khắc che lấp ánh dương tàn úa thê lương. Nguyệt Lạc kiếm hất nhẹ, đánh bật ba thanh trường kiếm lao đến sau lưng nàng, thuận thế vẽ một đường kiếm hoa, sát khí xộc ra, mũi kiếm thẳng tắp đâm vào ngực một tiên nhân Bàn Vũ, xuyên qua tim. Tiên nhân Bàn Vũ hai mắt trợn to, lưỡi kiếm trắng tuyết xuyên lưng gã, máu tươi sầu thảm nhỏ giọt. Cùng lúc đó, Ngư Hồng Đường dùng thần hồn của mình chấn cho tàn hồn kia thành tro bụi, không kịp trốn chạy. Nàng rung Nguyệt Lạc một cái, hất
Edit: chi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-hoa-truoc-mat-nhac-thien-nguyet/2862679/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.