Hiểu An nước mắt ngắn nước mắt dài ấm ức nói: "Anh hết yêu em rồi đúng không? Em yêu anh bằng tất cả những gì em có, em trao trái tim cho anh, anh lại đối xử với em như vậy."
Cao Gia Thành thở dài, choàng tay qua vai cô an ủi: "Trong buổi tiệc có rất nhiều người quen, em bảo anh phải làm sao đây, bây giờ anh tặng em chiếc nhẫn kim cương làm quà xin lỗi được không?"
Hiểu An lau nước mắt ôm lấy Cao Gia Thành: "Coi như anh biết điều, tạm tha thứ."
Cao Gia Thành nhớ lại những ngày đầu gặp Hiểu An, một cô gái xinh đẹp tràn đầy sức sống cố gắng hoàn thành vai diễn trong bộ phim mà công ty hắn tài trợ. Hắn thật sự đã từng yêu Hiểu An, cũng không thể bỏ rơi cô được, Hiểu An không có gia đình, giữa chốn đô thị phồng hoa một mình tồn tại, chỗ dựa duy nhất cũng chỉ có Cao Gia Thành. Cho đến khi Giai Kỳ xuất hiện, vị trí của Hiểu An trong lòng hắn bắt đầu lung lay, cảm giác có lỗi với Giai Kỳ hiện lên trong đầu hắn bảy lần một ngày.
Cao Gia Thành cố gắng kìm nén sự bất mãn, dùng tiền xoa dịu Hiểu An, trong lòng lại đặt ra câu hỏi "Tại sao mình phải làm vậy?". Hiểu An không hề biết sự chịu đựng của Cao Gia Thành bắt đầu đi tới giới hạn.
Hiểu An thì thầm: "Anh sẽ yêu em mãi mãi chứ?"
Cao Gia Thành "Um" một tiếng, sau đó cả căn phòng chìm vào im lặng, hắn không muốn nói nữa, hiện tại cảm thấy rất mệt mỏi. Cao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-hon-hau-ai-ngu-hoa-hoa/1358958/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.