Trời đã khuya, vừa về đến biệt thự, Cao Gia Thành đã bảo người làm chuẩn bị nước nóng cho Giai Kỳ. Cô nói với hắn: "Lúc nãy là Hiểu An vô tình làm đổ rượu lên người em thôi, không phải cố tình."
Cao Gia Thành lạnh lùng nói: "Bản tính cô ấy anh rõ hơn em."
Giai Kỳ cầm váy đi lên lầu, Cao Gia Thành ở phía sau nhìn cô, lớp vải sa-tin mềm mại bao phủ cơ thể Giai Kỳ, lộ rõ những đường cong xinh đẹp, tuy cô có vóc dáng nhỏ bé nhưng số đo lại rất chuẩn. Mái tóc xoăn xõa xuống vai, chiếc váy lụa màu đỏ trầm tôn lên làn da trắng như tuyết của Giai Kỳ. Cao Gia Thành cảm thấy người vợ này của hắn hôm nay đẹp mê hồn, tựa như một viên ngọc trai xuyên qua bầu trời đêm. Lúc nãy ở bữa tiệc Cao Gia Thành đã uống hơi nhiều, nồng độ cồn xâm chiếm não bộ. Hắn đến bên cạnh Giai Kỳ, vòng tay qua eo, nhấc bổng cô lên ôm vào phòng.
"Anh... Anh làm gì vậy..." – Giai Kỳ hoảng hốt.
Cao Gia Thành dùng chân đạp mạnh vào cánh cửa, tiếng tách chốt cửa vang lên. Hắn đặt Giai Kỳ xuống giường, đầu tiên là tháo đồng hồ đeo tay ra ném nó đi, sau đó cởi bỏ áo và thắt lưng. Hắn trầm giọng, mang theo chút hồi hộp: "Hôm nay... cho phép tôi... Được không?"
Giai Kỳ nhìn vào mắt hắn, tim đập mạnh hơn, cô lưỡng lự một chút rồi gật nhẹ đầu. Cao Gia Thành liền vui vẻ, hành động trở nên khẩn trương, tay hắn luồn vào váy Giai Kỳ, thì thầm: "Vợ của Cao Gia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-hon-hau-ai-ngu-hoa-hoa/1358960/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.