Rời Thiên Lan ngoại điện, tiến vào ngoại tầng, Dương Phàm thở một hơi nhẹ nhõm.
Trong tay hắn mang theo nhiều trọng bảo như vậy, ngay cả linh châu kế thừa đều thu vào tay, đã không còn dã tâm gì lớn nữa.
Chuyện trọng yếu nhất trước mắt chính là tự bảo vệ mình.
Nhưng mà, vừa mới xuyên qua vầng sáng khí trời bốn phía nội điện, đi vào ngoại tầng, tâm thần hắn trở nên căng thẳng.
Thì ra phụ cận ngoại tầng này, không ngờ có không ít cường giả Nguyên Anh, Biến Hóa Kỳ đang chờ đợi, trong tầm mắt có thể nhìn thấy đã có bảy tám người.
Trong chớp mắt lúc hắn bước ra ngoại điện, đột nhiên cảm nhận được ánh mắt của các cường giả cấp Nguyên Anh nhìn quét vào mình, cỗ áp lực đó khiến hắn có một loại cảm giác hít thở không thông.
"Nơi này chỉ sợ so với ngoại điện, nội điện càng nguy hiểm hơn." Dương Phàm chấn động tâm thần.
Ở khoảnh khắc hắn vừa ra tới, còn cảm nhận được một ánh mắt tham lam âm lãnh, luồng khí tức này thập phần quen thuộc, rõ ràng còn kèm theo sát ý.
Thoáng nhìn lướt theo ánh mắt, hắn phát hiện Âm Hồn thượng nhân đang ở dưới một gốc cây lớn cách mình mười mấy trượng.
"Không xong! Âm Hồn thượng nhân này chỉ sợ biết vài phần chi tiết về ta, hơn nữa ở bên trong nội điện, ta lại giết chết tiểu sư diệt Đô Cấm của hắn, còn liên lụy tước đoạt một trăm năm tuổi thọ của hắn."
Dương Phàm cảm thấy không ôn.
- Ha ha! Ngươi rốt cực ra đây rồi, còn là người đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-hong-lo/2342698/chuong-424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.