Sau khi bọn chúng tấn công và thất bại lui về, Đằng Hải mò theo sau tới tận hang ổ của bọn chúng.
Nhìn vào thì là một cái động tối om om, Đằng Hải dùng thần thức thăm dò vào trong.
""1...2...3...đủ 5 tên, bọn chúng là đều trị thương xong hết cả rồi...""
Bỗng dưng có một tên ở trong ném con dao bay thẳng ra ngoài động, bay suýt trúng mặt của Đằng Hải. Vội vàng Đằng Hải ngưng dò thần thức, liền trốn đi chỗ khác.
Bọn bên trong động náo nháo chạy ra ngoài, nhìn ngó xung quanh, một tên trong đấy nói:
""Đại ca, ở ngoài này không có ai cả!""
Tên cầm đầu phủ nhận:
""Không thể như vậy được, lúc nãy ta thấy một tinh thần sư công lực cao thâm thăm dò ta, trước khi phản kích Long gia phải bắt được tên này đã!""
Bọn chúng tản ra tìm mọi phía, còn tên thủ lĩnh thì vào lại trong động, tay đỡ đầu vì hơi choáng, nói:
""Tên tinh thần sư này thật nguy hiểm, may ta công lực cao thâm...hự!!!!""
Hắn bị một cái đinh to đâm xuyên qua tim nôn ra cả máu, một phát nứt xương ngực mà gục xuống, dù mồm hộc máu nhưng vẫn nói được:
""Cái gì!? Một thằng nhóc!!?""
Đằng Hải liền đáp lại với sát khí hơn hẳn:
""Ngươi biết thì cũng đã muộn....dám động đến người thân ta, ta giết!""
Đằng Hải cắm cây đinh xuống đất, tên kia cũng trợn mắt chết. Đằng Hải lẳng lặng đi vào trong động xem có báu vật gì không.
Vào trong động là một loạt những bảo khí, tài nguyên mà bọn chúng có được qua công việc giết người, trong đó thần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-linh-thanh-canh/1444163/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.