Cử động lưu loát giống như mây bay nước chảy vậy, Vương Lâm nắm tay phải, tùy ý vung lên phía trước, một mảnh âm bạo đột nhiên mọc loeen, hình thành một cơn lốc màu đen khó có thể tưởng tượng ra được. Cự long do thần thức của ba người biến thành, ngay lập tức bị một nắm tay của Vương Lâm hư không đụng tới.
ầm một tiếng, thần thức kia thậm chí một chút phản kháng cũng không có, liền lập tức tan vỡ.
Trong khoảnh khắc thần thức tiêu tan, trong một gian phòng thứ hai ở kiến trúc hoa lệ vô cùng bên trong Quỷ Nhãn thành, một đàn ông trung niên đang ngồi uống trà trên ghế. Lúc này chén trà ầm một tiếng bị hắn bóp nát, nước trà hóa thành khí tiêu tan, sắc mặt người đàn ông trung niên này tái nhợt không chút huyết sắc, khóe miệng chảy máu tươi, ánh mắt lộ ra hoảng sợ vô cùng.
Tim hắn đập mạnh hẳn lên, người đàn ông trung niên này thất thanh nói: "Chẳng lẽ là Tịnh Niết!" hắn thần sắc biến ảo, cuối cùng cắn răng một cái, thân mình bước tới trước một bước, biến mất trong phòng.
Vương Lâm thân ở trên hư không, thần thức trở lại trong cơ thể, lạnh lùng nhìn lướt qua một đạo thần thức cuối cùng. Chủ nhân thần thức này đúng là Nhất Trần Tử.
Hết thảy chuyện vừa rồi quá nhanh, gần như trong tích tắc, đạo thần thức cuối cùng bay nhanh về sau, muốn thu hồi.
Vương Lâm thần sắc lạnh lùng, tay phải hư không một trảo, thần thức cuối cùng kia như bị sức mạnh của thiên địa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-nghich/1561331/chuong-905.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.