Vương Lâm đẩy cửa phòng, chỉ thấy Nhất Trần Tử đứng bên ngoài cửa mỉm cười ôm quyền.
-Đạo hữu khách khí rồi, mời!
Vương Lâm cười nói.
Phía bắc đại viện này, có một mái đình hóng mát, nhưng cực kỳ tinh xảo, trạm chổ long phượng, cả vật lấy tiên ngọc tạo thành, chung quanh còn có một tụ linh trận, khiến cho tiên khí ở trong mái đình này vĩnh cửu tuần hoàn.
Đình hóng mát này ở bên ngoài còn có một con sông nhỏ chảy qua, tiếng nước chảy ào ào, phảng phất có thể phét mọi phàm nhân. Mấy con cá nhỏ màu xanh chơi đùa, có khi nhảy lên trên mặt nước, lại rơi vào trong làn nước, tạo thành một chút bọt nước theo gợn sóng tản ra.
Trong đình hóng mát, người đàn ông trung niên áo tím cùng lão nhân áo bào xanh ngồi đối diện. Ở giữa hai người có một vật thể bằng bạch ngọc, thoạt nhìn ánh sáng như huỳnh quang.
Bên cạnh còn có một tuyệt sắc thiếu nữ, đôi mắt sáng to, nhìn về phía Vương Lâm cùng Nhất Trần Tử ở xa xa.
Lúc hai người Vương Lâm tới gần, người đàn ông trung niên cùng lão nhân áo bào xanh đứng lên, vẻ mặt cười cười, ôm quyền về phía Vương Lâm.
-Vương huynh, mời!
Người đàn ông trung niên chỉ vào bên cạnh cười nói.
Vương Lâm liếc mắt nhìn mái đình hóng mát một cái, nhất là khi dừng lại trên người thiếu nữ tuyệt sắc kia. Nữ nhân này cũng là tu sĩ, chẳng qua tu vi không cao, chỉ có Nguyên Anh kỳ mà thôi. Tướng mạo nàng cực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-nghich/1561332/chuong-906.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.