Nói xong, Mộng Tam Sinh đạp không rời đi, tiến về phía vị trí sơn cốc nơi Diêm Xuyên ngân đồng đang bế quan.
- Sư muội, chúc mừng!
Thông Thiên cười nói.
Võ Chiếu khe khẽ thở dài, cười khổ nói:
- Chúc mừng cái gì, tất cả chỉ hồi phục lại như lúc ban đầu mà thôi!
- Diêm Xuyên vội vã rời đi như vậy, không biết hiện tại bên kia thế nào!
Thông Thiên hít sâu một cái nói.
Thần sắc Võ Chiếu lại tỏ ra lạnh nhạt, không để ý lắm.
Đúng lúc này.
Ầm!
Một khí tức cường đại xông thẳng thành Lạc Dương.
- Đây là... khí tức của Thanh Long Đại Đế?
Trong đại điện, Thông Thiên giáo chủ nhất thời biến sắc.
Tây Ngoại Châu, một sơn cốc nhỏ!
Mộng Tam Sinh mang hồ lô Hồng Mông trên lưng bay xuống sơn cốc.
Bên trong sơn cốc đã có một nhóm người tụ tập.
Đó chính là Xà Tinh Tinh, Mạnh Dung Dung, Bạch Khởi, Kim Đại Vũ và sáu rồng.
Bạch Khởi, Kim Đại Vũ, Mạnh Dung Dung đang bảo vệ một toà đại điện.
- Hi hi hi, Dung Dung, để ta vào thăm đi. Ngày đó ta đã cảm thấy kỳ quái. Ngay cả ta cũng không thể nhìn thấy được đại điện này!
Xà Tinh Tinh cười nói.
Mạnh Dung Dung lắc đầu nói:
- Xà Tinh Tinh, ngươi đã nhận được đủ thú giao hoán. Ngươi hãy trở về đi thôi!
- Không thể vào trong đại điện xem một chút sao?
Xà Tinh Tinh cười nói.
Xà Tinh Tinh không chỉ có không nhìn thấu đại điện kia, mà ở ngoài đại điện Xà Tinh Tinh còn cảm nhận được một uy áp cuồn cuộn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-quoc-dai-de/1380181/chuong-1212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.