Tại chính bắc Triều Thiên Điện, bên trên long ỷ, Diêm Xuyên mặc một bộ hắc long bào, đầu đội hắc ngọc bình thiên quan, tay đặt lên tay vịn long ỷ, khuôn mặt bình tĩnh quan sát quần thần.
Lưu Cẩn tay cầm phất trần cung kính đứng bên cạnh!
Trong đại điện, đầy tử khí âm u.
- Diêm Thu Vũ đã được dẫn tới!
Ngoài điện truyền đến một tiếng hô dài.
- Dẫn hắn đi vào!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Trong đại điện, gần như tất cả thần tử, tất cả người trong dòng họ Diêm thị thần kinh đều trở nên căng thẳng, lặng lẽ nhìn về phía bên ngoài đại điện.
Là Lưu Cương dẫn vào. Lưu Cương đi ở phía trước. Phía sau là bốn Hán vệ áp giải Diêm Thu Vũ.
- Bẩm hoàng thượng, đã dẫn Diêm Thu Vũ tới!
Lưu Cương cung kính thi lễ.
Tiếp theo, Lưu Cương vẫy đám Hán vệ lui ra. Bản thân Lưu Cương lại đứng ở hàng ngũ quan viên. Giờ phút này bốn đại quân đoàn trưởng đều không có ở đây. Tất nhiên Lưu Cương đứng ở vị trí đầu tiên phía bên trái!
Diêm Xuyên ngồi trên long ỷ. Diêm Thu Vũ đứng trong đại điện. Ánh mắt hai người nhìn thẳng vào nhau.
Đại điện hoàn toàn yên ắng!
- Diêm Thu Vũ, trẫm đợi ngươi cũng không khó!
Diêm Xuyên hít sâu một cái trầm giọng nói.
Đối với Diêm Thu Vũ, Diêm Xuyên đối với hắn thật sự rất tốt. Yến Hầu? Tuy rằng chỉ là một hầu tước, nhưng ở thời khắc Đại Trăn khai quốc, đó là tước vị cao nhất. Cho dù là Dịch Phong, Lưu Cương, Hoắc Quang và công thần khai quốc,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-quoc-dai-de/1381804/chuong-448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.