Ầm!
Ầm!
Ầm!
Bốn phía vang tiếng đông đúc tu giả ra tay, trùng kích mạnh mẽ nhanh chóng hủy diệt Băng Tuyết thành có lịch sử ngàn năm.
Ầm ầm!
Tường thành đổ rầm rầm.
Vèo!
Băng sương càng lúc càng lớn.
- A, lạnh quá.
- Tại sao lạnh như vậy?
- Lão tử chịu không nổi, ta muốn xuất thành!
.........
......
...
Dân chúng kinh ngạc nhanh chóng tránh né.
Tường thành sụp đổ càng lúc càng nhiều, trong thành cũng ngày càng lạnh. Bên dưới nguyên phủ thành chủ tuyết, vụ ngưng tụ như hình thành vòng xoáy to lớn.
Miêu Miêu hưng phấn kêu lên:
- Meo! Chính là chỗ đó!
Một tùy tùng của Dương Chí Cửu kêu lên:
- Dương công tử nhìn xem, bên đó có cái gì?
Vèo!
Diêm Xuyên, Thanh Long, Dương Chí Cửu nhanh chóng bay hướng chính giữa.
Ầm ầm!
Băng tuyết bay đầy xuất hiện một vòng xoáy to lớn, chính giữa như có lối vào to lớn.
Vù vù!
Diêm Xuyên cảm nhận 'cảm ứng' càng mãnh liệt.
Diêm Xuyên nghiêm túc nói:
- Thanh Long, làm phiền ngươi canh giữ cửa hang giúp giùm, ta vào xem.
Thanh Long gật đầu, nói:
- Cẩn thận.
Vèo!
Diêm Xuyên mang theo Miêu Miêu từ trên không trung bya vào cửa hang.
Diêm Xuyên vào hang, chợt nghe thanh âm bên ngoài.
Là giọng của Dương Chí Cửu:
- Thanh Long, ngươi tránh ra!
Thanh Long quát ngăn lại:
- Dương công tử, xin tự trọng!
Dương Chí Cửu căm hận rống:
- Tại sao cho Diêm Xuyên đi vào? Dựa vào cái gì hắn có thể vào?
Thanh Long vẫn lạnh lùng nói:
- Có ta ở đây thì các ngươi đừng hòng vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-quoc-dai-de/1382314/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.