Lưu Cẩn nói:
- Là Thanh Long, đến thay mặt Mặc cô nương.
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Ừm, trở về đi.
Miêu Miêu tò mò hỏi:
- Mặc cô nương? Mặc cô nương là ai a? Thanh Long là ai?
Lưu Cẩn tốt bụng giải thích rằng:
- Thánh nữ của Đại Chiêu thánh địa, Mặc Vũ Hề, Thanh Long là một trong bốn tùy tùng của Mặc cô nương.
- Thánh nữ? Mặc Vũ Hề? Tình huống gì đây? Meo!
Mắt Miêu Miêu tỏa sáng, nổi máu nhiều chuyện.
Diêm Xuyên quát ngăn Miêu Miêu hỏi lung tung:
- Được rồi!
Miêu Miêu vội nói:
- Meo meo, nói đi, ngươi và Mặc Vũ Hề có quan hệ gì? Sao thánh nữ lại đi tìm ngươi?
Diêm Xuyên nói:
- Còn nói nhiều là ta không máng ngươi về.
Miêu Miêu khinh thường nói:
- Hừ! Không mang ta về thì ta không biết tự trở lại sao? Meo!
Đằng trước Diêm Vương điện.
Diêm Xuyên, Lưu Cẩn trở về. Miêu Miêu ngồi trên vai Diêm Xuyên tò mò nhìn ba người trước mặt.
Hoắc Quang đang tiếp đãi hai người một xanh, một trắng, chính là hai thuộc hạ của Mặc Vũ Hề, Thanh Long, Bạch Hổ.
Hai người thấy Diêm Xuyên trở về thì lập tức tiến lên.
- Xin chào Diêm công tử!
Hai người vẻ mặt vui sướng.
Diêm Xuyên tò mò cười hỏi:
- Sao các ngươi đến đây?
Thanh Long hưng phấn nói:
- Diêm công tử quả nhiên không phải phàm nhân, chúng ta đến nơi này chỉ cần nghe ngóng một chút liền biết chỗ của Diêm công tử.
Bạch Hổ cười nói:
- Đúng vậy. Ta và đại ca chuẩn bị nghỉ ngơi ở Vô Ưu thành
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-quoc-dai-de/1382320/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.