Diêm Xuyên cười nói:
- Ngươi có ý chí phá quân, lĩnh bốn vạn đại quân ở trong Phong Yêu sơn mạch chém giết yêu thú tất nhiên có thể đến Khí cảnh. Hãy cố gắng, con đường chúng ta đi chỉ mới bắt đầu.
- Tuân lệnh!
Diêm Xuyên ngẫm nghĩ, ra lệnh:
- Đúng rồi, trong yêu thú trừ hổ tộc ra mấy thứ khác có thể giết.
Hoắc Quang nghĩ tới Miêu Miêu, hiểu ngay.
Hoắc Quang gật đầu, nói:
- Ta sẽ chú ý.
Diêm Xuyên cười nói:
- Đi đi, cùng đệ nhất quân đoàn của ngươi làm quen một chút.
- Ừm!
Hoắc Quang gật đầu ra khỏi đại điện.
Ba ngày sau, bên ngoài Diêm Vương điện.
Diêm Xuyên đứng trên núi nhìn xuống bốn vạn đại quân bốn dưới. Chỉnh đốn ba ngày, bốn vạn đại quân đã có khuôn có dạng.
Sau lưng Diêm Xuyên đứng Lưu Cẩn, Thất Kiếm hiệp, Túy Kiếm Sinh, Phùng Thái Nhiên, Đoạn Tam Thuật.
Nhìn bốn vạn đại quân bên dưới, trừ Lưu Cẩn ra tất cả đều lộ vẻ vặn vẹo.
Phùng Thái Nhiên cười khổ nói:
- Ngươi thật sự dám làm.
Diêm Xuyên mỉm cười, nhìn Đoạn Tam Thuật đứng một bên.
Diêm Xuyên hỏi:
- Đoạn Tam Thuật, vết thương của ngươi sao rồi?
Đoạn Tam Thuật cười đáp:
- Cũng gần lành, lần trước trong Phong Yêu sơn mạch nhờ có ngươi.
Diêm Xuyên nói:
- Có chuyện xin ngươi hỗ trợ.
Đoạn Tam Thuật nói ngay:
- A? Xin cứ nói.
Ơn cứu mạng, Đoạn Tam Thuật chẳng có một chút chối từ.
Diêm Xuyên cười nói:
- Ta muốn nhờ ngươi bảo vệ Hoắc Quang một năm.
- Một năm?
Diêm Xuyên cười nói:
- Bọn họ sắp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-quoc-dai-de/1382392/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.