Phụng Âm Dương chua xót nói:
- Mão Nhật đạo quân muốn đuổi tận giết tuyệt sao?
Phụng Âm Dương chống người, đang chuẩn bị phá tan đá vụn bay lên trời chạy trốn, dù xác suất rất nhỏ nhưng gã phải thử một lần.
Vèo!
Bỗng một nhánh cây quấn lấy Phụng Âm Dương.
- A?
Phụng Âm Dương kinh ngạc.
Vèo!
Phụng Âm Dương bị kéo vào lòng đất.
Phụng Âm Dương kinh ngạc nhìn người trước mặt, chính là Diêm Xuyên.
- Là ngươi!
Phụng Âm Dương kinh ngạc nói:
- Độn Thổ phù, ngươi có Độn Thổ phù?
Diêm Xuyên nói:
- Chỗ này không phải là nơi nói chuyện!
Diêm Xuyên nói xong ánh sáng Độn Thổ phù bao phủ hai người chạy đi xa.
Diêm Xuyên định đi chợt biểu tình hơi đổi.
Vèo!
Phía không xa, đồng thi mới nãy bị nhánh cây trói cũng bị kéo lại đây.
Ầm!
Đồng thi bị một cước đá ra ngoài.
Diêm Xuyên dẫn theo Phụng Âm Dương trọng thương nhanh chóng chạy đi xa.
Phía sau họ là sóng nhiệt cuồn cuộn, tốc độ của hai người tăng nhanh.
Ầm ầm!
Chớp mắt chỗ ban đầu chôn sống Phụng Âm Dương bị dung nham nung chảy.
- Grao!
Đồng thi bay ra khỏi dung nham, thống khổ giãy dụa, rất nhanh bị đốt chết.
Phía xa, Cổ Nguyệt thánh tử hừ lạnh:
- Hừ!
Cổ Nguyệt thánh tử cho rằng đồng thi là Phụng Âm Dương.
Phụng Âm Dương đã chết.
Cổ Nguyệt thánh tử vung tay, Táng Thiên Đồng Quan ở phía xa mau chóng bay tới.
Cổ Nguyệt thánh tử nghiêm túc nói:
- Phụ thân!
Ầm!
Nắp quan tài bị mở ra, lộ xác bạch hổ to lớn bên trong.
Mão Nhật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-quoc-dai-de/1382418/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.