Editor: Diệp Hạ
Độ ấm của trà sữa xuyên qua túi giấy.
Giang Cảnh Bạch ngơ ngác.
Nam Việt đây là hiểu lầm y muốn uống trà sữa?
Chỉ là gửi nhãn dán kết thúc câu chuyện mà, chẳng lẽ đây không phải là cách người hiện đại nói chuyện phiếm sao?
Biểu tình Nam Việt nghiêm túc, động tác cong eo đổi giày cũng có nề nếp.
Loại nam tính thành thục lại đáng yêu này quả thật là phạm quy rồi.
Giang Cảnh Bạch cầm trà sữa, lòng bàn tay ấm lên, lại thấy hơi buồn cười.
Y thuận theo ý tốt của Nam Việt: "Anh muốn uống ly nào?"
Nam Việt cởi hai nút áo, bình tĩnh nói: "Tôi không uống."
Ý là cả hai ly này đều mua cho em.
Giang Cảnh Bạch không ngốc, hắn vừa nói dứt câu tức khắc hiểu rõ.
Câu nói lúc Nam Việt đưa trà sữa cho y, không phải bởi vì không biết Giang Cảnh Bạch thích uống trà sữa như thế nào nên để y chọn trước, mà là bởi vì chỉ biết Giang Cảnh Bạch thích ngọt không lạnh, lại không biết y uống độ ngọt như thế nào, đơn giản mua hai loại.
Hiểu được ý này, móng mèo lúc nãy còn cào người khó chịu lập tức mềm mại, như làm nũng cọ cọ vào lồng ngực.
Rõ ràng còn chưa uống trà sữa, nhưng khi Giang Cảnh Bạch mở miệng, thanh âm lại có vị ngọt nhẹ nhàng của trà sữa: "Quá nhiều, tôi uống không hết."
Y mới vừa về nhà đã uống trà tự pha.
Hai ly trà sữa này đều là size lớn, nếu thật sự uống hết, tối nay phỏng chừng có thể không cần ăn cơm.
Nam Việt nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-sinh-van-khong-chiu-ly-hon/2025960/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.