Edit: Tagoon
Làm cá hầm cải chua xong, chỗ cá còn dư lại Chu Tịch tất cả đều muối lên.
Cá này để lâu rồi sẽ không tươi mới, không thể ăn, vẫn là ướp lên thì tốt hơn.
Kết quả, mấy ngày kế tiếp, Hùng Dã mỗi ngày đều sẽ mang ít cá trở về. Cho dù y ban ngày phải đi săn, buổi tối cũng sẽ dùng lưới đánh cá bắt mấy con mang về.
Chu Tịch đối với chuyện ăn cá không có ý kiến, nhưng số cá đó hắn ăn không hết.
Ăn không hết cũng chỉ có thể yêm lên...... Hắn có chút chịu không nổi mùi cá mặn nồng nặc ở trong phòng.
Cái này sẽ ảnh hưởng tới việc hắn làm "cá mặn"*.
*Cá mặn: Trong phim "Đội bóng Thiếu Lâm" có lời thoại: "Làm người nếu không có mộng tưởng, so với cá mặn thì có gì khác nhau?". Cho nên "cá mặn" dùng để chỉ những người không muốn làm việc, không muốn động đậy, không có mộng tưởng.
Cuối cùng, Chu Tịch không chút do dự cống hiến đám cá mặn này cho bộ lạc, đặt cùng một chỗ với thịt hun khói.
Như vậy qua năm sáu ngày, trong sông không bắt được cá, cá nuôi trong hồ cũng đủ rồi, Hùng Dã mới không tiếp tục bắt nữa, bắt đầu nhớ thương muốn bắt khủng long -- Hai con Trọng long kia ăn cái gì mà quá nhiều quá nhanh. Hùng Dã cảm thấy không thể tiếp tục để mặc chúng ăn uống không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-su-duong-phu-ky/1174786/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.