Edit: Tagoon
Tư tế lấy được tương ớt, chia cho đám người Hùng Kỳ một ít, cảm thấy mỹ mãn đi về. Chu Tịch và Hùng Dã lúc này mới tiếp tục ăn.
Chờ đến khi Hùng Dã ăn hết số thịt được phân ngày hôm nay, y đột nhiên phát hiện chim khủng bố mà y bắt được thế nhưng đã bớt đi một phần tư.
Này...... Một chút cũng không ít hơn so với lượng y hôm nay ăn!
Chẳng lẽ vừa rồi y ngoại trừ ăn thịt khủng long của mình ra, còn ăn không ít thịt chim khủng bố vốn nên thuộc về Chu Tịch ư? Bằng không thịt chim khủng bố sao có thể thiếu nhiều như vậy?
Hùng Dã còn đang rối rắm, Chu Tịch đã nằm ở trên giường: "Ngủ đi."
Hùng Dã đi qua, lập tức chú ý tới bụng Chu Tịch thế nhưng phồng lên.
Y sờ sờ bụng Chu Tịch, nói: "Chu Tịch, bộ dạng này của ngươi giống y như có thai!"
Chu Tịch: Hùng Dã có phải chỉ biết dùng lời này để hình dung cái bụng lớn không vậy? Từ ngữ và ngôn ngữ có phải quá nghèo nàn rồi hay không?
Đêm khuya, Hùng Dã lại đi ra ngoài rèn luyện mấy tiếng, sau đó liền quay trở lại.
Chu Tịch thuận tay kéo người vào trong lòng ngực, ngủ.
Buổi sáng ngày hôm sau, Chu Tịch dùng ớt xào một nồi thịt chim khủng bố, sau đó bỏ thêm trứng đất nướng làm thành bữa sáng cho Hùng Dã.
Hùng Dã ăn đến phi thường vừa lòng. Ớt này thật sự ăn quá ngon!
Vị cay nóng rát trôi xuống bụng, cả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-su-duong-phu-ky/1174787/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.