Thần Vương cổ hét thảm một tiếng, bất chấp hết thảy xông lên, không dám tiếp xúc cùng những đốm đỏ loang lổ này. Nó muốn xông phá đám mây lửa trên đầu, chạy ra khỏi thế giới này.
Ngay cả Thần Vương cổ hùng mạnh đến mức không thể chiến thắng cũng muốn chạy trốn, những đốm đỏ này rốt cục đáng sợ tới mức nào?
- Là vật gì vậy?
Tào Long Báo không nhịn được hỏi.
Vũ La nhìn chằm chằm những đốm đỏ kia, lắc đầu bất đắc dĩ:
- Thật không ngờ rằng là quái vật này...
Vô số đốm đỏ to bằng ngón chân cái người lớn, nếu so với Thần Vương cổ quả thật là không đáng để nhắc tới. Vũ La nhìn xuyên qua ánh sáng màu đỏ thấy được bản thể bên trong, chính là những sinh vật giống như con kiến, chỉ bất quá sau lưng đám kiến này có cánh, khiến cho bọn chúng di chuyển vô cùng linh hoạt nhanh chóng.
Hắn từng thấy qua sinh vật này.
Là lần ở Đông Thổ, trong Toái Kim Mê Cốc, là sinh vật này chiếm cứ Toái Kim Mê Cốc, khiến cho không ai dám vào trong cốc nửa bước.
Phệ Kim Hỏa Nghĩ!
Dù Vũ La nhận ra đây là Phệ Kim Hỏa Nghĩ, nhưng cũng phát hiện những Phệ Kim Hỏa Nghĩ này khác với Phệ Kim Hỏa Nghĩ trong Toái Kim Mê Cốc. Tuy rằng Phệ Kim Hỏa Nghĩ trong Toái Kim Mê Cốc đáng sợ thật, nhưng chưa đủ làm cho Thần Vương cổ phải hoảng sợ bỏ chạy trối chết như vậy.
Nghi vấn này vừa nảy ra trong lòng hắn, Lam Điệp ấn ký vốn vẫn yên lặng lúc này thình lình động, những
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-tuyet/1565021/chuong-615.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.