Hiển nhiên là Thánh nữ Tinh Nguyệt vẫn mang dung mạo của kiếp trước, cô không nhận ra, chỉ trách lãnh thổ Đại Sở quá rộng lớn, đều là đồng hương nhưng không phải ai cũng đã rừng gặp nhau.
Cô không nhận ra không có nghĩa là những người chuyển kiếp đang có mặt cũng không nhận ra, vẻ mặt mọi người nhìn Thánh nữ Tinh Nguyệt đều hơi lạ, nhất là người chuyển kiếp của Tinh Nguyệt Cung, họ nhìn đến ngơ ngác.
“Ta nói này, ngươi không thấy cô ấy khá quen à?”, Hoàng Đạo Công chọc Diệp Thành đang đứng bên cạnh.
“Xem ra tiền bối đã từng gặp Thánh nữ Tinh Nguyệt”, Diệp Thành nhún vai: “Cô ấy cũng là người chuyển kiếp của Đại Sở, nhưng vì thân phận đặc biệt nên ta vẫn chưa mở phong ấn kiếp trước cho cô ấy”.
“Vai vế hơi loạn rồi đây”.
“Còn có loạn hơn nữa cơ, dần dần rồi quen thôi”.
“Hế?”, khi hai người đang truyền âm trò chuyện thì bên cạnh vang lên một tiếng ngạc nhiên, Thánh nữ Tinh Nguyệt nhận ra Diệp Thành, lúc trước cô chỉ lo đi tìm Mộ Dung Vân Hoàng, không biết ở đây còn có ân nhân cứu mạng của mình.
“Ngự Linh đạo hữu, lâu rồi không gặp!”, Diệp Thành cười nhẹ.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-vo-truyen-ky/1630300/chuong-3552.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.