Diệp Thành cứ thế đi một mạch về lầu các trên đỉnh Ngọc Nữ Phong.
Vừa bước vào, Diệp Thành đã trông thấy ngoài sư phụ Sở Huyên của mình ra thì còn có một vị trưởng lão mặc đồ tím mặt mày thâm trầm.
“Diệp Thành”, thấy Diệp Thành đi vào, vị trưởng lão kia chợt đứng dậy, mặt lạnh như hàn băng, khí thế mạnh mẽ hiển hiện rõ ràng.
Uy lực khủng khiếp đột nhiên ập đến khiến Diệp Thành trở tay không kịp, suýt chút nữa thì ngã ra đất.
“Nhạc sư huynh, huynh coi muội không tồn tại sao?”, giọng nói lạnh băng vang lên, Sở Huyên đứng dậy, khí thế mạnh mẽ cũng không hề giấu đi, cô vung tay át đi khí thế đang đè nén Diệp Thành.
Hừ.
Vị trưởng lão mặc đồ tím kia hắng giọng: “Sở sư muội, Diệp Thành đánh đồ nhi Tề Dương của ta trọng thương, không phải là muội định bao che cho hắn chứ?”
Nghe câu này, Diệp Thành mới vỡ lẽ ra vị trưởng lão mặc đồ tím này chính là thủ toạ của Ngọc Thanh Phong trong nội môn, sư phụ của Tề Dương – Cát Thanh.
Ông ta phẫn nộ ra tay với Diệp Thành như vậy chắc chắn là vì trận quyết đấu trước đó giữa hắn và Tề Dương trên Phong Vân Đài.
Một người làm sư phụ như ông ta đương nhiên là tới đây để tính sổ với Diệp Thành rồi.
“Nhạc sư huynh nói vậy là có ý gì?”, Sở Huyên mỉm cười: “Trận quyết đấu trên Phong Vân Đài khó tránh khỏi bị thương mà”.
“Muội…”, Cát Thanh nghe vậy thì tái mặt.
“Hai bên đều tình nguyện, thứ nhất, đồ đệ của muội không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-vo-truyen-ky/1880414/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.