Keng! 
 Lâm Thi Hoạ lập tức tế ra sát kiếm, cao thủ của Thiên Đình cũng đồng loạt gọi binh khí bản mệnh ra, bảo vệ Diệp Thành ở giữa. 
 Diệp Thành cũng hơi nheo mắt, dù hiện tại hắn đang trong trạng thái yếu, dù Lục Đạo Tiên Luân Nhãn bị phong ấn nhưng nhãn giới của hắn vẫn còn, có thể trong nháy mắt nhìn ra sát khí lạnh băng ẩn trong khoảng hư thiên phía trước. 
Ù! 
 Dưới sự chú ý của mọi người, mặt đất rung chuyển. 
 Sau đó một cánh cổng đá cổ xưa nhô lên từ mặt đất, trên đó được khắc đầy ma văn, lấp lánh ma quang cổ xưa. 
 Phá huỷ nó! 
 Diệp Thành lập tức nghiêm giọng hô lên, giọng điệu còn hơi vội vã. 
 Hắn còn chưa dứt lời, một lão bối mặc áo bào đen trong đoàn đã đứng ra, ngự động binh khí bản mệnh của mình, cánh cổng đá cổ xưa còn chưa hoàn toàn nhô hết khỏi mặt đất đã sập xuống. 
 “Lệnh cho tu sĩ Đại Sở, toàn quân rút lui”, Diệp Thành lại lên tiếng, sắc mặt khó coi tột cùng. 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-vo-truyen-ky/628886/chuong-2482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.