Phù!
Cầm hơn một trăm ngọc bài nhiệm vụ đều đã sáng, Diệp Thành không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Ở Đại Sở, hắn chưa bao giờ phải lo lắng về tiền bạc, nhưng giờ phút này, đường đường là Thánh chủ Thiên Đình, hoàng đế thứ mười của Đại Sở, đến Chư Thiên Vạn Vực cũng phải còng lưng ra kiếm tiền, không có chút đặc quyền nào.
Đến U Đô!
Bỏ yêu thú cá sấu vào túi đựng đồ, Diệp Thành vươn vai duỗi eo thoải mái.
Nhưng hắn vừa bước ra thì mặt đất rung chuyển kịch liệt, sau đó là tiếng gầm thét rung chuyển đất trời với sóng âm cực mạnh, hắn tận mắt nhìn thấy từng ngọn núi lớn sụp đổ trong phút chốc.
Cảnh giới Hoàng!
Diệp Thành khẽ cau mày, nhìn chằm chằm nơi xa.
Luồng uy áp đó rất mạnh, nhưng không phải đến từ tu sĩ mà là yêu thú, cũng có nghĩa là ở nơi sâu trong rừng có một con yêu thú cấp bậc cảnh giới Hoàng, có thể làm cho nó nổi giận như vậy, chắc chắn là có tu sĩ đã mạo phạm đến uy nghiêm của nó.
Chạy!
Khi Diệp Thành còn đang cau mày thì từng nhóm tu sĩ đã bỏ chạy.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-vo-truyen-ky/877678/chuong-2660.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.