“Còn sống thì còn sống, có gì mà kinh ngạc, khó nói là tự nàng ta ngủ ở trong đó.” Không biết vì sao Phi Thiên vương lại cao hứng như vậy, Kim Phi Dao tùy tiện nói.
Phi Thiên vương lui về phía sau mấy bước, vẻ mặt thần thánh nhìn Chân Linh Thụ Mẫu trong tinh thạch, “Nếu thụ mẫu có thể tỉnh lại là có thể đánh lui đám Nhân tộc tiến công, kể cả là Nhân tộc Luyện Hư kỳ tiến đến cũng không thể làm chúng ta bị thương nửa phần.”
“Lợi hại như vậy?” Kim Phi Dao sửng sốt, lần nữa nhìn về phía Chân Linh Thụ Mẫu. Nếu nói như vậy thì người này còn lợi hại hơn cả tu sĩ Luyện Hư kỳ, vậy thì những thứ kia hẳn là của nàng. Nếu đánh thức nàng, không biết liệu nàng có lấy mấy thứ này ra làm tạ lễ không.
“Ngươi ngẫm lại xem, nàng chính là Chân Linh Thụ Mẫu, Chân Linh thụ chính là nàng. Nếu nàng tỉnh lại, đám Nhân tộc bên ngoài thì là cái gì, sẽ có thể thoải mái đánh đuổi bọn họ.” Phi Thiên vương tiếp tục nói, hy vọng đều đặt hết lên người Chân Linh Thụ Mẫu. Những Yêu tộc khác cũng rất phấn chấn, ước gì làm thụ mẫu lập tức tỉnh lại, liền bảy miệng tám lời thảo luận xem dùng cách gì để đánh thức nàng.
Kim Phi Dao bị lạnh nhạt, đứng một bên nhìn bộ dạng nhiệt huyết sôi trào, có chút buồn bực nói: “Vậy là ta phí công bày trận…”
Tất cả Yêu tộc trầm mặc, có chút xấu hổ nhìn nàng, thật sự không muốn nói với nàng rằng pháp trận ngươi bày tuy tạm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-von-thuan-luong/840308/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.