Nam tử to con nghe hắn gọi, không nói hai lời, bước nhanh tới bên người hắn, ân cần nói: “Có gì cần tôi làm, cứ dặn tôi đi, Vương Vinh Phong tôi nếu có gì phàn nàn là kẻ hèn nhát.
”
Nam tử tên Vương Vinh Phong này, sau khi tận mắt thấy lực lượng làm kẻ khác nghẹn họng nhìn trân trối của hắn, đã đối với hắn sùng bái tới cực điểm, gã cũng vừa nghe được lời nói của Tô Hiểu Hồng, vì vậy vừa sùng bái vừa nói thầm trong lòng: “Uổng phí cho ta mất nhiều công phu đi tập thể hình như vậy, nếm đủ vị đắng có được thân bưu hãn thế này, kết quả lực lượng không sánh bằng được vị cao thủ này một góc, xem ra tài nghệ võ thuật do tổ tông chúng ta truyền xuống tới, thật thích hợp với thể chất chúng ta a…Sau này nếu có cơ hội, ta nhất định phải đi luyện võ mới được.
”
Hắn cũng không biết trong lòng gã suy nghĩ chuyện gì, thấy gã đi tới, vội vã phân phó: “Hiện tại tôi phải chui xuống dưới, cứu người bị vùi lấp bên dưới, anh phải làm là đứng ngay đây tiếp ứng, mỗi khi tôi đưa lên một người anh phải nhanh đưa họ đến nơi chữa trị.
”
Gã gật đầu đáp: “Không thành vấn đề.
” Chợt nhìn lỗ hổng do hắn mở ra có chút lo lắng nói: “Anh thật dự định chui vào trong đây sao? Nhưng tình huống bên dưới vốn không được rõ ràng, hơn nữa dư chấn không ngừng, tùy thời đều có nguy hiểm sụp đổ…”
Hắn nhàn nhạt cười, lòng tin mười phần nói: “Yên tâm, không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-y/545653/chuong-724.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.