Chương 36: Tôi vẫn luôn ở đây
Đám chim muông giữa rừng sâu giật mình tan tác, Lệ Sơ còn chưa kịp phản ứng Ân Thuật đã chống người lên, trở tay bắn một phát súng.
Tiếng súng rít chói rền vang, toàn thân Lệ Sơ rùng mình, Ân Thuật đang nằm sấp phía trên rút tay trái vốn đang đệm dưới người cậu ra, trong khi nổ súng thì anh cũng đồng thời đệm lòng bàn tay chắn ở đỉnh đầu cậu.
Lát sau Ân Thuật đỡ Lệ Sơ trở mình dậy, song bả vai anh che mất tầm nhìn của cậu. Đầu tiên anh quan sát nhanh một lượt cả người Lệ Sơ, xác định đối phương không vấn đề gì mới thở phào thật dài. Tình huống vừa rồi ngàn cân treo sợi tóc, nhỡ anh đến muộn một bước hay Lệ Sơ thoáng do dự thôi là mọi chuyện bây giờ sẽ khác hẳn.
Lệ Sơ còn đang trong cơn sốc chưa thể hoàn hồn, cậu sững sờ nhìn Ân Thuật rồi lại ngoái đầu nhìn sang bờ bên kia. Ân Thuật đè giữ gáy cậu không cho cậu cử động.
“Giáo sư…”
“Ông ta là người của Cú Bóng Đêm.” Ân Thuật giải thích vội một câu, vừa nói vừa luồn tay dìu Lệ Sơ đứng lên, suốt quá trình anh luôn tận dụng cơ thể chắn tầm mắt cậu, không để cậu trông thấy thi thể đã trúng một phát súng vỡ đầu ở bờ sông.
“Chúng sắp đến rồi, đi khẩn trương!”
Tất thảy xảy ra quá dồn dập, nhanh đến nỗi Lệ Sơ hoàn toàn không kịp phân tích. Đồng phục tác chiến của Ân Thuật ướt sũng sượi vì ngâm giữa lòng sông, Lệ Sơ vẫn đang níu góc áo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieng-vong-co-ay-vua-di-vua-hat/2918477/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.