cavien6666
Thẩm Chi Châu tuy là người châu Á, nhưng thân cao gần 1m9, cộng thêm khuôn mặt lạnh như băng không coi ai ra gì, đứng trước mặt người da đen khí thế một chút cũng không thua, mắt thấy liền muốn đánh lên.
Thỏ xám chú ý tới tình huống, đi tới hỏi Lạc Anh một câu: "Đã xảy ra chuyện gì?"
Lạc Anh chưa gặp qua trường hợp như vậy, môi phát run, không biết nên nói như thế nào, cả người đều hoảng hốt: "Hình như là cái người ngoại quốc kia nói tao một câu, bị Thẩm Chi Châu nghe thấy được, sau đó... Cứ như vậy."
"Nói cái gì?" Thỏ xám cảm thấy bản thân hỏi vấn đề này, thật sự ngu đến mức tận cùng.
Có chuyện gì khiến P thần giận đến mức độ này, biết rõ trong dịp lớn thế này không nên gây sự, vẫn xông lên giáo huấn người da đen kia?
Không cần nghĩ, cũng đã đoán được.
Thỏ xám cau mày "Ai" một tiếng, P thần không phải trong công ty cô, xảy ra chuyện cũng không liên quan đến cô, nhưng tốt xấu cũng là bạn bè.
Cô dặn dò Lạc Anh: "Cẩn thận một chút, đừng làm tổn thương đến bản thân, đồng thời cũng nhìn anh ấy, đừng làm cho anh ấy nháo quá mức! Ở trong này gây rối, bất kể là đối trận đấu này hay là trận đấu WCG về sau, vĩnh viễn là một vết nhơ. Tao đi tìm người đến."
"Ừ ừ." Lạc Anh gật gật đầu.
Mười phút sau, Thỏ xán vội vã trở về, phía sau còn có lão Lí, Hoàng mao, vài thành viên chiến đội NG cùng huấn luyện viên ngoại quốc.
Thẩm Chi Châu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-anh-dao/1386088/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.