Ngày tốt nghiệp, trên sân trường tràn ngập hương vị buồn man mác.
Trong tiệc chia tay, Hứa Triều Dương uống không ít, đứng cạnh Kinh Trì, dùng sức siết tay Sở Chiêu: “Học muội, em cứ yên tâm, huấn luyện viên Hứa nhất định sẽ để ý tới cậu ấy giúp em! Sẽ không để cậu ấy gặp nguy hiểm gì đâu.”
Nói xong lời này, tên ngốc còn oa oa lên khóc, anh ta nói không nỡ xa mọi người, bốn năm đại học điều vui vẻ nhất là được kết bạn cùng nhóm anh em và chị em gái.
Đơn nhiên Hạ Vưu bị anh ta kéo vào hàng ngũ chị em gái.
Kinh Trì lấy móng vuốt chó của Hứa Triều Dương ra khỏi tay bạn gái mình, dùng thân thể cản Hứa chó con đang táy máy tay chân, không cho phép anh ta chạm vào bạn gái mình.
“Không có gì ghê gớm hết, cũng chả phải sinh ly tử biệt, sau này chắc chắn sẽ thường xuyên gặp nhau, bọn tớ kết hôn nhất định sẽ mời cậu, khi có con cũng cho cậu làm cha nuôi.”
Hứa Triều Dương ôm ngực, cảm thấy ghen tỵ.
Sau đó trưởng khoa đi lên sân khấu, mời rượu tất cả mọi người, phát biểu một bài diễn cảm cảm động dài lê thê, khiến những sinh viên tràn đầy nhiệt huyết chuẩn bị tốt nghiệp khóc ròng.
Kim Tịch nhìn Bạc Diên bên canh, con ngươi đen nhánh của anh luôn yên tĩnh như một đầm nước sâu, rất ít khi xuất hiện ánh sáng dao động của thanh niên.
Anh đã trải qua nhiều thất bại hơn những người khác, sớm nếm trải nỗi bi thương nhất, nên rất khó giống những thanh niên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-da-khuc/2227927/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.