Hoàng Bách Xuyên đáng thương hề hề, ôm chén trà uống một ngụm, lộ ra thần sắc đau đớn kịch liệt:".... Cái này có phải hay không không tốt lắm a, có thể hay không đổi phương pháp khác?"
Chiêu này quá độc ác, một khi truyền đi, nửa đời sau của hắn đều sẽ bị người khác chỉ chỉ trỏ trỏ, tưởng tượng đến cảnh tượng như vậy, sắc mặt Hoàng Bách Xuyên đều tái lại.
Thẩm Trác nhìn thoáng qua Lăng Cửu:"Vậy ngươi thích Lăng Cửu sao?"
Lăng Cửu dựng thẳng lỗ tai.
Hoàng Bách Xuyên nghĩ cũng không nghĩ liền nói:"Thích a."
"Còn muốn cùng Vương cô nương kia kết hôn?" Thẩm Trác cười như không cười.
Hoàng Bách Xuyên lắc đầu:"Không, ta không muốn." Nguyên bản còn có tâm lý mâu thuẫn, hiện tại ở bên cạnh Lăng Cửu, hắn hoàn toàn không có tâm tư kia, hối hận đến xanh cả ruột.
"Nếu ngươi muốn từ hôn, còn muốn ở cùng Lăng Cửu, vậy chịu chút ủy khuất đi, cũng không thể tùy ý đạp hư thanh danh của cô nương nhà người ta, coi mọi người như thuộc hạ mà vẫy tay thì tới, xua tay thì đi. Nếu việc này đã định, ngươi lại muốn chiếm hết tiện nghi, ủy khuất này ngươi phải nhận, dù sao ngày sau đi theo Lăng Cửu, cũng không cần để ý chuyện khác." Thẩm Trác nhẹ nhàng nói.
Hoàng Bách Xuyên trợn mắt há hốc mồm, hoàn toàn không thể phản bác.
"........ "
Hắn có quyền lợi cự tuyệt sao?
Hắn có lý do phản đối sao?
Lăng Cửu vẫn luôn nhìn hắn, thấy thần sắc hắn có chút do dự, trong lòng không khỏi trầm xuống:"Như thế nào, ngươi không muốn? Ngươi vẫn là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-dia-chu-huyet-huyet/2485529/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.