Editor: Bonie
Beta: Alice
Lúc Tiểu Hồng Mạo nói chuyện với anh Sói một lần nữa, anh đã mặc áo ngủ nằm trên giường. Về phần sao anh Sói có thể bò từ phòng tắm lên giường thì mọi người tự tưởng tượng đi nha, người đi đường mong Tiểu Hồng Mạo khiêng cái người trần như nhộng nào đó vào, cũng không phải không thể.
Anh Sói dựa lưng vào gối đầu mềm mại, nhìn Tiểu Hồng Mạo bưng một ly nước ấm ngồi bên mép giường hỏi: “Sao cô lại mặc đồ của tôi.”
“Khụ…” Tiểu Hồng Mạo đang mặc một cái áo sơmi nam rộng thùng thình, chân trần dẫm lên thảm lông dê của anh Sói, “Không phải là hôm qua tôi bị rớt xuống biển sao, nên hơi cảm một chút. Hơn nữa vừa rồi anh còn ở trong bồn tắm… Vậy đó, tôi vì cứu anh nên quần áo mới ướt hết, cho nên phải mượn anh một cái áo mặc tạm thôi, chắc anh không để ý đâu nhỉ.”
“Tôi để ý!”
“Phụt…” Tiểu Hồng Mạo phun một ngụm nước ấm, “Cùng lắm thì tôi bồi thường cho anh vậy.”
“Được, chút nữa cô đi nhớ để lại hai vạn, cảm ơn.” Từ trước tới giờ anh Sói là một người dễ nói chuyện mà.
“Anh nói gì?” Tiểu Hồng Mạo không kìm được khiếp sợ, “Cái áo này mà hai vạn ư??”
“Có cần tôi đưa hóa đơn cho đọc không?”
“Anh…” Tiểu Hồng Mạo nhụt chí ngay lập tức, “Cùng lắm thì… Tôi giặt xong rồi trả cho anh nha.”
“Đồ người khác mặc rồi tôi không mặc nữa.” Anh Sói cực kỳ ghét bỏ nói.
“Thôi đi… Sàn nhà người khác đi qua rồi anh có ngon thử không đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-hong-mao-tan-cong/1618954/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.