Một luồng mùi dầu mỡ của sủi cảo chiên xộc vào mũi khiến tôi hơi buồn nôn.
Bị ép phải tạm biệt giấc ngủ, tôi mở mắt ra, phát hiện mình đang nửa nằm nửa treo trên ghế sofa, đầu gục xuống đất, chân thì bị trói lại.
Chiếc sô pha này là da thật, tôi lười biếng vươn tay ra, cố gắng bò về nằm cho ngay ngắn lại, kết quả là toàn bị trượt xuống.
Haiz.
Thở dài một hơi, tôi lấy hết sức lộn một vòng lên, sau đó tôi hối hận đến xanh cả ruột gan.
“Áuuuu!” Tôi đau đớn hét lên thành tiếng.
Đệt đệt đệt đệt đệt đệt đệt con mẹ nó chứ, trán và bụng dưới của ông đây con mẹ nó nứt rồi sao!
Đúng lúc ấy, người trong bếp nghe tiếng đi ra.
Đậu má, đại mỹ nữ!
Được rồi, thực ra anh ta là đàn ông.
Nhưng anh ta đang mặc một chiếc tạp dề màu hồng Hello Kitty, hơn nữa trông cũng khá ưa nhìn.
Đại mỹ nữ cầm một cái xẻng nấu ăn, mặt đầy vẻ khinh bỉ, “Hỏi đi, tôi biết cậu có vấn đề muốn hỏi, nhanh lên.”
“À…” Giờ tôi đang khá đau, không muốn suy nghĩ gì cả.
“Nhanh lên, trong chảo của tôi còn đang chiên dở sủi cảo.”
“Ờm, dầu hơi nhiều, bật máy hút mùi lên đi.”
“Ồ, được.”
Sau đó anh ta xoay người lại vào bếp.
Đợi đã, tôi đây chắc là bị bắt cóc rồi nhỉ!?
Tại sao tôi lại bình tĩnh một cách khó hiểu trước mặt một kẻ bắt cóc khó hiểu, mà sao anh ta cũng khó hiểu mà vào chế độ vợ chồng già* một cách khó hiểu rồi!?!?
*(老夫老妻模式 – lǎo fū lǎo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-minh-da-chet-nhu-the-nao/2768926/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.