Nhìn Đông Ngưng Song hưng phấn đi tới, tâm tình Lệ Hướng Phong cũng hưng phấn theo, kích động đứng lên, không uổng công hắn mệt mỏi suy sụp đơn độc cùng với con ngựa, mấy ngày liên tiếp ngựa không ngừng lên đường.
Cúi đầu nhìn người trong mộng bao ngày qua đang dán chặt trên ngực hắn, hắn dùng lực giữ lấy vai nàng, "Ngươi ngày ngày cũng muốn nhìn thấy ta sao? Song nhi."
"Ừ! Ta rất nhớ ngươi. . . . . ." Không muốn che dấu nỗi nhớ giành cho hắn, Đông Ngưng Song nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của mình lên, không chút do dự gật đầu, "Nhưng là. . . . . . Tại sao ngươi trở lại trước thời gian đã nói ?"
Hắn không chỉ có thực hiện lời hứa, còn trước thời gian quay trở lại!
Lệ Hướng Phong nghe vui vẻ không thôi, "Bởi vì ta sợ ngươi ở đây nóng ruột nóng gan." Mặc dù một nửa là đang nói đùa, nhưng cách sự thật cũng không quá xa.
Ở trên đường hộ tống CaoThiên Hải đến Tuần phủ, trừ lo lắng đuổi theo quan binh ra, thì khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của nàng khiến thời thời khắc khắc nhớ thương.
Vì vậy, khi hắn hoàn thành nhiệm vụ liền thúc ngựa chạy về tìm nàng.
Quả nhiên, vừa thấy được mỹ nhân trong lòng hắn, nửa mệt mỏi cũng làm cho hắn cảm thấy đáng giá.
Đông Ngưng Song nghe vậy không khỏi đỏ mặt, bĩu môi , "Ngươi mới trở về đã không đứng đắn." Thật ra thì trong lòng nàng cảm thấy ngọt ngào , tình yêu đối với hắn lại sâu hơn một tầng.
"Ha hả. . . . . . Như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-nuong-tu-dao-hon/292066/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.