Buổi tối hôm đó tâm tình Mai Tử rất tốt, Tiêu Kinh Sơn thích thú bừng bừng, không tránh được hai người lại một phen ân ái. Đợi đến đi qua núi chảy mồ hôi, Mai Tử như cũ nằm trên ngực phập phồng của Tiêu Kinh Sơn nghe tiếng tim đập của hắn thì chợt nghe bên ngoài có Thôi phó tướng bẩm báo, nói là có khách đêm khuya đến thăm.
Mai Tử nghe không hiểu nói: "Sao giờ này lại có người đến đây?"
Tiêu Kinh Sơn cau mày, trầm giọng hỏi Thôi phó tướng: "Là người nào?"
Thôi phó tướng vội vàng nói: "Là một cái kiệu mềm, chủ nhân cái kiệu kia nói muốn gặp tướng quân, nhưng lại không nói là ai."
Tiêu Kinh Sơn trầm tư một lát, chuyển mắt hướng Thôi phó tướng ngoài cửa nhàn nhạt phân phó: "Mời vị khách đêm khuya đến thăm kia về đi."
Ai dè Thôi phó tướng không rời đi, ngược lại có chút khó xử nói: "Tướng quân, theo thuộc hạ thấy, thân phận vị khách này bất phàm, hơn nữa đối phương còn nói ——" Thôi phó tướng đã nhìn ra đó là chuyện tư mật, mở miêng có chút do dự.
Tiêu Kinh Sơn nghe vậy, trầm mặt nói: "Người kia nói gì?"
Thôi phó tướng vội vàng nói: "Người kia nói, nếu tướng quân không gặp thì người ấy liền đợi đến khi trời sáng."
Tiêu Kinh Sơn nghe vậy hừ lạnh một tiếng, trầm mặc chốc lát, lúc này mới nói: "Được, mang người nọ vào đi."
Thôi phó tướng nhận mệnh, Tiêu Kinh Sơn lập tức đứng dậy, thuận tay cầm quần áo bên cạnh phủ thêm.
Mai Tử vội vàng rời khỏi lồng ngực của hắn rồi ngồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-nuong-tu-nha-tho-san/1132465/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.