Nói ra lời này, Lỗ Cảnh An nhìn xung quanh một chút, thấy trừ hắn ra cùng hai huynh đệ trong đại sảnh ra thì không còn người khác, không nhịn được bất mãn nhìn Tiêu Kinh Sơn: "Nếu ngày đó huynh nghe theo lời khuyên bảo của chúng ta lên làm đế thì huynh đệ bọn ta đâu có phiền não vì cục diện hôm nay như vậy!"
Tiêu Kinh Sơn nhìn dáng vẻ tràn đầy oán trách của hắn mà nhướng mày cười nói: "Ngươi cùng nàng không mưu mà hợp."
Lỗ Cảnh An nghe vậy sửng sốt, một lúc sau mới xuất ra một câu nói: "Cái gì gọi là khác đường cùng đường, ta là vì tương lai chúng ta, nàng là vì vị trí hoàng hậu."
Nhưng hắn nói xong lời này lại suy nghĩ một hồi, cảm thán nói: "Nhưng mà sự đời thật khó liệu, nếu khi ấy huynh thực sự truất thái tử tự lập làm đế thì Mạc Yên nhi không phải vẫn là hoàng hậu sao? Nàng làm hoàng hậu, ta không chịu nổi!"
Hô Diên ở một bên vẫn im lặng nghe, lúc này chợt chen miệng vào: "Lòng Kinh Sơn không có giang sơn này, nói nhiều vô ích. Huống hồ nếu ngày ấy hắn thực sự nghe ngươi khuyên bảo thì lúc này chỉ sợ hắn cùng vị Tẩu Phu Nhân tình đầu ý hợp bây giờ không có duyên rồi."
Lỗ Cảnh An gật mạnh đầu, chòm râu xuề xòa cũng động theo: "Không tệ, theo tính tình của huynh, nếu khi ấy đồng ý cưới nữ nhân kia thì tất nhiên sẽ không nuốt lời."
Tiêu Kinh Sơn gật đầu cười nói: "Nói rất đúng, mọi người đâu đã vào đấy."
Lỗ Cảnh An vẫn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-nuong-tu-nha-tho-san/1132467/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.