Buổi trưa qua đi, Mai Tử ngồi trong sân một mình suy nghĩ. Tuy nàng lập gia đình nhưng vẫn ở trong thôn, nhà mẹ nàng cũng cách đây không xa, chỉ đi một chút là tới. Mấy ngày nay nàng luôn cố ý ở trong nhà tránh ra đường để không gặp phải người nhà, đây là điềm xấu. Nhưng ngày mai chính là ngày lại mặt, cuối cùng cũng có thể gặp lại mẹ cùng Chu Đào, A Thu. Không biết mọi người có khỏe không?
Lại mặt đương nhiên là chuyện quan trọng, Mai Tử có rất nhiều lo lắng trong lòng. Đầu tiên là về thái độ của người nhà nàng đối với Tiêu Kinh Sơn, không biết mọi người sẽ đối xử với hắn như thế nào. Trước khi lấy chồng, muội muội nàng khi nghe nhắc tới Tiêu Kinh Sơn liền biễu môi lắc đầu, còn mẹ thì cũng chả tỏ thái độ gì gọi là tốt cả. Bất an tiếp theo là về vấn đền lễ tiết, lúc con rể lại mặt luôn phải mang theo lễ vật. Tiêu Kinh Sơn ở ngoài nhiều năm như vậy, không biết có quên chuyện này không. Nếu như hắn quên, nàng làm sao mà không biết xấu hổ đi nhắc nhở hắn? Chẳng lẽ nói với hắn: " Này, ngày mai là ngày lại mặt, chàng nhớ chuẩn bị lễ vật mang theo cùng ta về nhà mẹ đẻ" sao?
Mang theo một bụng tâm sự, Mai Tử khó tránh khỏi lơ đãng. Đang cầm dao cắt thịt thỏ mà Tiêu Kinh Sơn mang về hôm qua, tính cất ăn dần, ai ngờ lúc thất thần, một dao cắt xuống ngón cái, máu liền chảy. Mai Tử vội vàng lấy miếng vải lau máu đi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-nuong-tu-nha-tho-san/233747/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.