Sáng hôm ấy, trời bỗng nhiên trở lạnh, tuyết bất chợt quay lại thành Kim Lăng.
Trong cung Tiêu Phòng, than sưởi luôn được chuẩn bị đủ, nhưng không khí vẫn còn rất lạnh. Vệ Trường Lạc ngủ không yên giấc, mới sáng sớm đã bật dậy, chỉ mong ngóng đi thăm cô mẫu.
Nàng vừa rón rén ngồi dậy, đã bị vòng tay của Lý Phù Tô túm lấy, kéo về bên cạnh chàng.
"Còn sớm lắm, sao Kiều Kiều không ngủ thêm?" Chàng vừa thức dậy, giọng hơi khàn khàn, nghe lại có vẻ cuốn hút lạ thường.
Vệ Trường Lạc cố sức đẩy chàng ra, cắn môi nói:
"Chàng đã hứa hôm nay cho thiếp đi thăm cô mẫu mà, đêm qua thiếp cũng đã chiều theo ý chàng, lẽ nào chàng muốn nuốt lời?"
Lý Phù Tô khẽ cười, giữ chặt nàng trong lòng mình, vùi mặt vào cổ nàng, khàn khàn bảo:
"Vi phu không nuốt lời, nhưng trời còn sớm, Kiều Kiều đừng gấp gáp, ở lại với vi phu một chút. Trời đang lạnh, vi phu thấy không khỏe, lẽ nào Kiều Kiều nỡ lòng để vi phu giường đơn gối chiếc lạnh lẽo cô phòng hay sao?"
Vệ Trường Lạc lập tức chần chừ. Nàng biết rõ sức khỏe của Lý Phù Tô vốn không tốt, trời trở lạnh một chút cũng khiến chàng rét cóng, cho nên trong phòng lúc nào cũng phải có than sưởi. Nàng thôi không giãy giụa nữa, nhưng ngoài miệng vẫn hừ một tiếng, hờn dỗi lẩm bẩm:
"Chàng mà không khỏe ấy à? Có ma mới tin chàng, rõ ràng tối qua..."
Nói tới đây, Vệ Trường Lạc cũng hơi thẹn thùng, không nói tiếp nữa. Nhưng Lý Phù Tô nào chịu tha cho nàng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-phong-ky/257517/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.