Bình tĩnh lại, Chu Linh đi ra khỏi góc tường.
Đường phố hiu quạnh tịch liêu, người đi đường vội vã lui tới.
Nàng ngẩng đầu nhìn về phía chân trời.
Tầng mây bị che khuất trong không trung bỗng xuất hiện một vết nứt.
Ánh mặt trời từ từ xuyên thấu chiếu xuống mặt đất.
Ánh sáng ấm áp chiếu lên mặt nàng, nàng híp mắt lại, đôi môi đỏ câu lên.
Chuyện cần làm hôm nay còn rất nhiều.
Tỷ như........
Nàng cầm di động, tìm được dãy số xa lạ kia, gửi tin nhắn đi:
Ta sắp tìm ra ngươi là ai, trước lúc đó, ngươi có muốn gặp mặt ta không?
Đều đã gửi cho ta hơn trăm tin nhắn rồi, ta nghĩ ngươi nhất định có rất nhiều lời muốn nói với ta đúng không?
Chờ ngươi trả lời.
Sau đó liền gọi cho Tưởng Tiêm: "Ngươi ở trường học à, ta có việc, hiện tại qua đó tìm ngươi........."
.
"Oa, không nhận ra a không nhận ra a."
Sau khi Tưởng Tiêm thấy nàng, liền đánh giá nàng từ trên xuống dưới: "Chu Linh, ngươi trang điểm như vậy trông rất hăng hái a! Đi, hiện tại liền bồi ta đi dạo quanh khuôn viên trường một lần, nhất định phải vào sân vận động chạy mười vòng, không biết sẽ hấp dẫn bao nhiêu ánh mắt học sinh đây......."
Chu Linh giữ cậu ta lại: "Ta tới trường học không phải để khoe mẽ, Tưởng Tiêm, ta có việc muốn nói với ngươi......."
Nàng nói ý nghĩ của mình cho bạn tốt nghe, Tưởng Tiêm liên tục lắc đầu: "Chuyện này không được đi, liền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-phu-ba-ta-tinh-ra-nguoi-ngay-sau-se-duong-ta/2248532/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.