Bộ Hành nhìn thấy, là hợp đồng chuyển nhượng quyền cổ đông.
Bộ Vũ Tây nói: “Hiện giờ hoàn cảnh chung của xưởng làm sống làm chết không được bao tiền, những công nhân lúc có việc lúc chơi. Không bằng đem bán nhà xưởng lấy tiền đầu tư địa ốc, đến lúc đó tiền kiếm được cậu cháu ta chia nhau."
Bây giờ Bộ Hành ước gì cùng cậu hai không có quan hệ chung về kinh tế, lúc còn trẻ cậu là người ham ăn biếng làm còn luôn cho là mình đúng, dựa vào bố mẹ cùng anh trai để sống, bố mẹ và anh trai lần lượt qua đời cậu ấy vẫn luôn sống bằng tiền dành dụm, nhà xưởng trong tay ông ấy quản lý càng ngày càng hỗn loạn, từng bước xuống dốc thành như bây giờ.
Bởi vậy, Bộ Hành căn bản không tin cậu hai có con mắt biết đầu tư, nhưng đem nhà xưởng bán đi cô thật thấy vui mừng.
Cô xem qua sơ bộ hợp đồng chuyển nhượng, gật đầu, “Cháu đồng ý chuyển nhượng cổ phần, nhưng cháu không tham gia đầu tư, làm phiền cậu chuyển thành tiền gửi cho cháu là được.”
Bộ Vũ Tây nghe mặt trầm xuống, “Bộ Hành, lúc trước cùng cháu thương lượng là nể tình cảm cậu cháu. Cậu là trưởng bối, hiện tại mặc kệ cháu đồng ý hay không, cháu đều phải ký! Bằng không cậu không tha cho cháu!”
Bộ Hành cười lạnh, qua nhiều năm như vậy chiêu bọn họ dùng vẫn không thay đổi, đơn giản chính là trước mềm sau cứng. Năm đó khi ba mẹ cô qua đời, bọn họ đã dùng chiêu này rồi.
Khi cô mười bảy tuổi cô không cho họ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-phu-ba/2113007/chuong-8-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.