Chọn xong nội thất cũng đã hơn năm giờ.
Bên cạnh là trung tâm Bảo Thịnh, vừa lúc hai người đi vào đó ăn bữa tối.
Khi đi thang cuốn, Chu Mộ Tu theo thường lệ đứng dưới cô một bậc, tay anh đặt lên tay vịn che chở cho cô.
Hướng lên tầng trên, Bộ Hành quay đầu lại, khóe miệng cong cong, “Mộ Tu, trước đây em có một nguyện vọng, anh biết là gì không?”
“Là gì?”
Chu Mộ Tu khẽ ngước mặt nhìn cô.
Bộ Hành chỉ chỉ tầng trên, “Em hi vọng có một ngày, MOCO có thể tiến vào Bảo Thịnh.”
“Ồ,” Chu Mộ Tu cúi đầu tự nói với mình, “Anh có thể.”
Nếu không thể, anh cũng sẽ làm cho cô có thể.
Bộ Hành cười, “Anh có tin tưởng em không?”
Chu Mộ Tu tinh tế đánh giá cô, ghé sát cô mà nói: “Anh nhìn người rất chuẩn.”
Bộ Hành nhìn anh ra vẻ cao thâm không khỏi bật cười, khiêm tốn thỉnh giáo, “Không biết Chu đại sư còn nhìn ra chuyện gì nữa?”
Gần hết thang cuốn, Chu Mộ Tu đỡ eo cô cùng bước lên mặt đất phẳng.
“Đại sư à!” Bộ Hành cố ý đưa bàn tay ra, “Có muốn xem tay không?”
Chu Mộ Tu cầm tay cô, ngón tay cái khẽ vuốt lòng bàn tay cô, nhìn cô ý vị xâu xa mà cười, “Cô nương có bản mệnh tốt.”
Bộ Hành nhẹ nhếch khóe miệng, cố ý hỏi anh, “Như thế nào là mệnh tốt?”
Chu Mộ Tu cười cười, “Sự nghiệp có những bước ngoặt, nhưng nhìn chung là thuận buồm xuôi gió. Đường tình duyên……”
“Đường tình duyên thế nào?”
Chu Mộ Tu rung đùi đắc ý, “Đường tình duyên của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-phu-ba/2113158/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.