Ta là người cũ của phủ Hưng vương.
Phụ thân ta vốn là một vị tiến sĩ ở Lục Châu, khi sinh thời từng đảm nhiệm chức tri phủ Giang Lăng. Nhưng về sau trong nhiệm sở xảy ra sai sót, suýt bị giam vào lao ngục. May nhờ phụ thân của Giang Vương phi – lúc bấy giờ đảm nhiệm chức Phó chỉ huy sứ tại Cẩm y ty – ra mặt nói lời phải lẽ, cuối cùng giữ được quan chức, chỉ bị giáng chức làm tri huyện ở Lĩnh Nam.
Khi ấy ta mới mười bốn tuổi, chưa hứa gả. Những mối nhân duyên môn đăng hộ đối vốn có hy vọng, tất nhiên cũng không còn gì để trông mong.
Giang Vương phi khi tiễn phụ thân đi nhậm chức, tỏ vẻ thương xót ta, bèn nói với phụ thân rằng muốn lưu ta ở lại vương phủ cùng nàng hầu hạ vương gia, chẳng rõ phụ thân mẫu thân có thấy tủi hờn hay không?
Hưng vương là hoàng tử của tiên đế, đệ đệ của đương kim thánh thượng, ân sủng dồi dào. Dẫu chỉ là một tiểu thiếp trong phủ vương gia, cũng không thể so với những phi tần tầm thường trong các phủ tông thất khác. Đối với ta khi ấy, điều này đã là một sự chiếu cố.
Chúng ta không thể nào từ chối.
Phụ mẫu là vì muốn ta có nơi nương thân, còn ta, là để đền đáp lòng tốt của Vương phi.
Vương gia lớn hơn ta mười hai tuổi, Vương phi cũng hơn ta mười tuổi, trong mắt ta, họ như nửa bậc trưởng bối. Khi ta mới vào phủ, bên cạnh Vương gia chỉ có một vị thứ phi và một vị phu nhân.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-phu-tac-an-thanh-dong-tue/2846841/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.