Edit: Dờ
Mùa đông của Tứ Cửu Thành luôn lạnh buốt, lúc không có tuyết rơi thì gió tạt như những lưỡi dao nhỏ cứa lên mặt. Viên Tử kéo chặt áo bông trên người, tránh gió ở trước cổng đại học Yên Kinh. Khí trắng thở ra bay lên rồi bị gió thổi tan.
Đợi một lúc thì có người chạy tới. Người đó có vẻ là một sinh viên, dáng dấp gầy nhỏ, mặc một một cái áo gấm nhồi bông màu xám xanh, cổ quàng khăn màu ghi nhạt. Khăn quàng quấn quanh cổ, gần như bịt kín nửa khuôn mặt của cậu.
Viên Tử vẫy tay với cậu, "Lâm Nguyễn, ở đây!"
Lâm Nguyễn chạy ra, hai vạt khăn quàng cổ đung đưa, cậu hỏi: "Anh Viên Tử, anh tìm em có việc gì thế?"
Viên Tử chà xát tay nói: "Bác Đông bảo anh gọi cậu về, gia gửi điện báo nói đêm nay về tới nhà."
Hai con mắt tròn xoe của Lâm Nguyễn tỏ ra kinh ngạc: "Không phải đêm mai mới về ạ?"
Viên Tử nói: "Chắc về sớm, anh cũng chẳng rõ, nói chung là bác Đông sốt ruột lắm, bảo phải gọi cậu về ngay."
Lâm Nguyễn xoa hai má, nói: "Bây giờ phải về luôn à anh?"
Viên Tử gật đầu.
Lâm Nguyễn ngập ngừng một lúc rồi nói: "Vậy để em đi xin nghỉ đã."
"Nhanh nhé."
Lâm Nguyễn đáp vâng, chạy lại vào trường, trên đường đi thì gặp bạn học của cậu - Mạnh Chân.
Lâm Nguyễn vừa chạy vừa thở hồng hộc, "Nhà tớ có việc phải về trước, cậu xin nghỉ giúp tớ đi!"
Mạnh Chân giữ chặt cậu lại,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-phuc-tan/1425616/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.