Edit: Dờ
"Thật ngại quá, bây giờ đang biểu diễn nên không thể vào hậu trường." Nhân viên nhìn hai người, cả hai đều mặc đồng phục học sinh, Mạnh Chân còn đeo một cái túi, bên trong cất chiếc hộp kia.
"Hai vị cứ vào chỗ ngồi trước đi." Nhân viên nhắc lại một lần.
Cả hai đều không mua vé, làm gì có chỗ ngồi. Mạnh Chân chột dạ, nhìn sang Lâm Nguyễn.
Lâm Nguyễn thẳng người lên, lạnh nhạt nhìn nhân viên, nói: "Ở đây không cần anh nữa, anh đi làm việc của mình đi."
Nhân viên khựng người lại, dường như là bị điệu bộ của Lâm Nguyễn hù dọa, mắt đảo đi đảo lại nhìn hai người rồi hơi cúi xuống, đi ra chỗ khác.
Mạnh Chân vỗ vai Lâm Nguyễn, "Được đấy!"
"Được rồi được rồi," Lâm Nguyễn thoát vai ngay lập tức, "Mau đi thôi."
Mạnh Chân theo Lâm Nguyễn xuống tầng, vòng qua hành lang, bất cẩn đụng phải một người. Mạnh Chân vội vàng xin lỗi, người nọ lại bước ra ngăn họ lại.
Lâm Nguyễn nhìn thì thấy một thanh niên mặc tây trang thắt nơ đỏ, phía sau có ba tên đầy tớ đi theo, từ đầu xuống chân toát ra khí chất con nhà giàu.
"Đây chẳng phải là tiểu thiếu gia của nhà họ Mạnh à?" Người kia nhìn Mạnh Chân.
Mạnh Chân lùi lại, "Hóa ra là Tiền thiếu gia."
Lâm Nguyễn khẽ hỏi: "Ai vậy?"
Mạnh Chân trả lời thật khẽ, "Có thù."
Tiền thiếu gia nhìn bộ đồng phục học sinh của Mạnh Chân, cười nhạo: "Mạnh thiếu gia cũng tới nghe hát hí? Ăn mặc thế này, thầy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-phuc-tan/1425651/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.