🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Quả nhiên, người Tề gia đi thêm một đoạn nữa thì gặp được Tề Hiểu Hiểu, nhưng lúc này Tề Hiểu Hiểu không ở cửa sau Tả gia nữa, mà đi về phía trước một đoạn.

"Con nha đầu c.h.ế.t tiệc kia! Còn không mau về với ta!"

Trưởng thôn Tề giận dữ, trực tiếp tiến lên túm lấy nàng ta!

Tề Hiểu Hiểu cũng sợ đến ngây người, "Phụ thân, người...?"

Tề Nhị Lang mặt nặng trịch: "Tiểu muội, muội thật sự rất hay đấy, một mình chạy lên trấn, hại bọn ta tìm mãi..."

"Nhị ca..."

"Mau về đi! Đồ mất mặt!"

Trưởng thôn Tề lửa giận công tâm, cũng không để ý đến những chuyện khác, đợi lần này về nhà, ông ta nhất định phải nhốt đứa nữ nhi bất hiếu này lại!

Tề Nhị Lang cũng lo lắng cảnh này bị người cùng thôn Hoa Ổ nhìn thấy, hai người lập tức đưa Tề Hiểu Hiểu đi, đợi đến khi Tề Hiểu Hiểu bị nhét lên xe la, nước mắt vẫn chảy không ngừng: "Phụ thân, Nhị ca..."

Trưởng thôn Tề: "Ngươi im miệng! Đứa nữ nhi bất hiếu, thật uổng công ta thương yêu ngươi bao nhiêu năm nay! Lại làm ra loại chuyện mất mặt này!"

Tề Hiểu Hiểu khóc không thành tiếng, Tề Nhị Lang rõ ràng bình tĩnh hơn nhiều, hỏi: "Tiểu muội, xem ra trước đây bọn ta đều nghĩ sai rồi, muội bây giờ vẫn không chịu nói là ai sao?"

Tề Hiểu Hiểu: "Muội... muội..."

Nàng ta như thể bỗng nhiên sụp đổ, nhào người vào lan ca xe la: "Nhị ca! Huynh đừng hỏi nữa! Ta thề sẽ không bao giờ ra khỏi nhà nữa có được không! Ta cứ ở nhà, không đi đâu hết!"

Mỗi bước mỗi xa

Sắc mặt Tề Nhị Lang âm trầm, rất khó coi.

"Nhưng vấn đề bây giờ là, bây giờ muội có ở nhà cũng không giải quyết được gì rồi..."

Tề Nhị Lang nhìn thấy mấy người quen ở thôn Hoa Ổ, đối phương cũng nhìn thấy bọn họ, đều đang kỳ quái nhìn ngó.

Đợi người Tề gia về đến nhà, trưởng thôn Tề tức đến run tay, lập tức nhốt Tề Hiểu Hiểu vào phòng ngủ, Chu thị lập tức chạy đến bên cạnh Tề Nhị Lang, nhỏ giọng hỏi: "Sao thế... tìm thấy ở đâu vậy? Thật sự là ở thị trấn sao?"

Tề Nhị Lang trầm giọng đáp phải.

Chu thị bịt miệng: "Ở thị trấn là ai vậy? Tiểu muội thật sự là... muội ấy làm sao mà quen với người ta được?"

Tề Nhị Lang mím môi: "Thị trấn nhiều người như vậy, bọn ta làm sao mà đi hỏi thăm? Hỏi từng nhà một sao?! Nàng không ngại mất mặt ta còn ngại đấy! Ta còn nhìn thấy mấy người quen trong thôn nữa!"

Chu thị tức đến giậm chân: "Cái này đúng là nghiệp chướng mà! Vậy phải làm sao bây giờ..."

Tề Nhị Lang cau mày: "Ta lại thấy không đúng lắm, hôm nay ta ở thị trấn cũng nhìn thấy thợ đá Ngụy..."

Chu thị ngẩn người: "Hắn? Sao hắn cũng đi thị trấn vậy?"

"Nói là tìm được một công việc, nhưng lúc đó ta đã thấy rất lạ, phụ thân đang rất gấp, nhìn thấy người cũng không nghĩ nhiều, mở miệng ra là hỏi có nhìn thấy tiểu muội không, nàng nói nếu là người bình thường, chẳng phải đều phải kinh ngạc một chút sao? Nhưng Ngụy Thạch rất bình tĩnh, lập tức phủ nhận."

Chu thị đại khái hiểu ra: "Ý chàng là... Thợ đá Ngụy nói dối? Hắn đã nhìn thấy tiểu muội rồi?!"

Tề Nhị Lang cười lạnh một tiếng: "Tám chín phần là vậy."

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.