Tuệ Nương hôm nay ở nhà bận rộn cả một ngày, coi như đã lôi tất cả quần áo cần giặt cần phơi ra một lượt.
Bận rộn mãi, chớp mắt đã đến hoàng hôn.
Buổi chiều lại nổi gió, Tuệ Nương lo lắng trời mưa, lập tức đi ra sân chuẩn bị thu quần áo.
Khi đến gần tường viện, âm thanh của mấy phụ nhân cùng theo gió bay vào.
"Đã nghe nói chưa? Ai cũng thấy Tề Hiểu Hiểu hôm nay ở thị trấn tằng tịu với thợ đá Ngụy!"
"Má ơi, cái này là thật sao? Vậy trước kia chẳng phải còn có người nghi ngờ nói hôm đó Ngụy Thạch cứu người là giả, không chừng chính là hẹn hò riêng với Tề Hiểu Hiểu trên núi!"
"Đúng vậy, đúng vậy, nói như vậy thì hợp lý rồi! Ta cứ nói cô nương nhà Tề gia kia, sao tự dưng lại chạy lên núi làm gì?"
"Có lý, vậy xem ra, Ngụy gia và Tề gia sắp kết thông gia rồi."
"Rất có thể đó... Dù sao cũng là nữ nhi của trưởng thôn mà."
Tuệ Nương nghe vậy, động tác trên tay khựng lại, lông mày cũng nhíu lên.
Hẹn hò riêng?
Cái gì mà lung tung beng.
Ai mà đồn bậy vậy?
Nàng không nhịn được mở cổng viện ra nhìn một cái, nhưng mấy phụ nhân kia có lẽ là đi ngang qua, lúc này đã không thấy bóng người nữa, nhưng một giọng nói khác từ phía sau Tuệ Nương truyền đến.
"Những lời bọn họ nói là thật đó, Tuệ Nương."
Tuệ Nương đột nhiên quay đầu lại: "Ai! Ai đang nói chuyện!"
Ở góc tường viện cao cao, Lý Thu Thu đột nhiên chống gậy đi tới.
Tuệ Nương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-qua-phu-va-chang-tho-da-cuc-mich/2751181/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.