Rời khỏi bảo khố, hai tiểu đệ tử của Đệ Nhất Vực đều tự mình trở về, khi thấy Tô Chước ở lại lâu như vậy mà còn có sư huynh đến đón thì nhất thời đưa mắt nhìn nhau.
Xem ra Đệ Cửu Vực thật sự bảo vệ thiên tài một cách quá đáng.
Ngay cả khoảng cách ngắn ngủi ngự kiếm trở về cũng phải phái một tu tiên giả Dung Hồn cảnh hộ tống.
Sau khi hai vị tiểu đệ tử chào hỏi Ngu Hồng Vũ đã ngự kiếm rời đi.
Trong tay Tô Chước vẫn còn đang cầm cây Ma trượng nghiên cứu.
Tam sư huynh thấy dáng vẻ mê mẩn của nàng thì cảm thấy vô cùng khó hiểu, cầm kiếm cũng không vội rời đi, hỏi: “Đây là gì?”
“Ma… Ừm, một cây gậy gỗ.” Nghĩ đến phản ứng của Mạnh Ti Man lúc trước, Tô Chước chần chừ đổi lời, trong mắt đầy vẻ rối rắm khó diễn tả.
Nhìn thấy sư muội của mình cũng mơ hồ, ngay cả Ngu Hồng Vũ, người chủ trương để nàng tùy ý lựa chọn cũng đầy vẻ nghi hoặc.
Tô Chước vung vẩy cây Ma trượng của mình, trong lòng đầy vẻ thỏa mãn: “Sư huynh, để ta biểu diễn cho huynh xem một chút nhé.”
Biểu diễn gì đây…? Avada gặm dưa* ? Thôi, hơi độc ác quá… *Từ gốc: 阿瓦达啃大瓜, là một cách chơi chữ hài hước của cư dân mạng Trung Quốc. Cụm từ này bắt nguồn từ câu thần chú “Avada Kedavra” trong Harry Potter (câu thần chú g.i.ế.c người ngay lập tức),nhưng được cố tình viết lệch đi để tạo cảm giác hài hước. Tô Chước nhất thời không nhớ ra câu thần chú nào khác, bèn dứt khoát
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/2727612/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.